Atalanta 1987/88: từ Serie B đến bán kết European Cup Winners’ Cup

Mùa giải 1987/88, dưới sự dẫn dắt của HLV Emiliano Mondonico, Atalanta đã vào đến bán kết UEFA Cup Winner’ Cup dù vẫn đang chơi ở Serie B.

Cho đến nay, Atalanta mùa 1987/88 vẫn là đội duy nhất được hít thở bầu không khí ở đấu trường châu Âu khi không chơi bóng ở Serie A. Nhìn rộng ra cả châu Âu, chỉ có hai CLB không chơi ở hạng cao nhất thuộc giải VĐQG nhưng từng tiến vào bán kết tại giải đấu do UEFA tổ chức. Ngoài Atalanta là Cardiff City ở mùa giải 1967/68.

Hành trình của Atalanta ở European Cup Winners’ Cup dưới sự dẫn dắt của HLV Emiliano Mondonico vẫn còn in đậm trong lòng người hâm mộ, đặc biệt là những người yêu mến lối chơi của chiến lược gia người Cremona. Đó là một trang sử vẻ vang của đội bóng vùng Lombardia và xứng đáng góp mặt trong danh sách những chiến tích lẫy lừng được các CLB ở Italia tạo nên tại đấu trường châu Âu.

Giấc mơ bắt đầu từ trận chung kết Coppa Italia

Sau khi xuất sắc cán đích thứ 8 ở mùa giải 1985/86, Atalanta gặp nhiều khó khăn ở mùa giải 1986/87, dưới sự dẫn dắt của HLV Nedo Sonetti. Với 21 điểm sau 30 vòng đấu, “Nữ thần” kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 15/16, chỉ xếp trên Udinese – đội bóng bị trừ 9 điểm vì scandal dàn xếp tỷ số Totonero, đồng nghĩa với việc phải cầm trên tay tấm vé xuống hạng.

Nhưng ở Coppa Italia, Atalanta lại trải qua hành trình đầy ngọt ngào. Họ lần lượt giành kết quả đủ tốt trước Virescit Boccaleone, Palermo, Genoa, Messina và Brescia ở bảng 6 của vòng loại. Đến vòng 1/8, “Nữ thần” vượt qua Casertana. Tại tứ kết, họ khuất phục Parma của HLV Arrigo Sacchi. Bước vào bán kết, họ giành chiến thắng 2-0 trước Cremonese sau 2 lượt trận. Nhờ vậy, Atalanta có lần đầu tiên tiến vào một trận chung kết Coppa Italia sau 24 năm.

Đối thủ cuối cùng của Atalanta là Napoli, đội đang sở hữu ngôi sao Diego Armando Maradona và vừa giành Scudetto đầu tiên trong lịch sử. Về tương quan lực lượng, đại diện miền nam quá mạnh so với dàn cầu thủ Bergamo. Bất ngờ không xảy ra. Napoli giành chiến thắng 3-0 ở trận lượt đi trên sân San Paolo. Đến ngày 13/6/1987, Bruno Giordano mang về bàn thắng duy nhất, giúp đội bóng của mình hoàn tất cú đúp danh hiệu quốc nội. Dù thất bại, Atalanta không cảm thấy quá buồn. Họ vẫn giành được suất tham dự European Cup Winners’ Cup, bởi Napoli sẽ đại diện cho Serie A thi đấu ở cúp C1 (European Cup).

Mùa giải 1987/88, Atalanta bước vào công cuộc tái sinh. Chủ tịch Cesare Bortolotti giao mục tiêu kép cho toàn đội: vừa thi đấu thật tốt ở cúp châu Âu, vừa giành vé thăng hạng Serie A. Trên băng ghế huấn luyện, Nedo Sonetti được thay thế bởi Emiliano Mondonico, người vừa giúp Como cán đích thứ 9 tại Serie B 1986/87. Ngay lập tức, cuộc cách mạng về mặt lực lượng được tiến hành. Moreno Magrin được bán cho Juventus với giá dưới 3 tỷ lire. Để thay thế, Mondonico yêu cầu ban lãnh đạo chiêu mộ Eligio Nicolini từ Lanerossi Vicenza, đội bóng vừa xuống chơi ở Serie C. Tiền vệ cơ động Daniele Fortunato cũng theo chân Nicolini chuyển đến Bergamo. Ngoài ra, Ivano Bonetti cũng được mượn từ Juventus.

Trên hàng công, Oliviero Garlini chuyển đến từ Inter Milan sau sự ra đi của Trevor Francis. Aldo Cantarutti tiếp tục gắn bó với Atalanta ngay cả khi phải xuống Serie B. Song điều tuyệt vời nhất đến từ Glenn Stromberg, tiền đạo đồng ý cống hiến cho “Nữ thần” sau khi được Mondonico trực tiếp thuyết phục.

Atalanta
Đội hình Atalanta dự trận đấu với Merthyr Tydfil.

Sự khởi đầu đầy chông gai

Giống như nhiều đội bóng có tham vọng khác, Atalanta trải qua giai đoạn khởi đầu đầy khó khăn. Đến đầu tháng 9, đội bóng thành Bergamo bị loại khỏi Coppa Italia. Ngay lập tức, HLV Mondonico phải nhận những lời chỉ trích gay gắt từ người hâm mộ. Sự căng thẳng càng lớn hơn khi Atalanta liên tiếp hòa Triestina và Taranto trong 2 trận mở màn Serie B. Nội bộ đội bóng cũng nghi kỵ lẫn nhau ngay trước trận ra mắt đấu trường châu Âu với đối thủ Merthyr Tydfil.

Trận lượt đi vòng 32 đội ở European Cup Winners’ Cup diễn ra vào ngày 16/9/1987, trên sân Penydarren Park. Merthyr Tydfil chỉ là đội bóng bán chuyên ở xứ Wales và không được đánh giá cao bằng Atalanta. Thế nhưng, “Nữ thần” lại đang vướng vào trở ngại lớn, đó là loay hoay đi tìm bản sắc của chính mình.

Bước vào trận đấu, những ngôi sao tấn công của HLV Mondonico không tài nào xuyên thủng mành lưới của Merthyr Tydfil. Ngược lại, đội chủ nhà sẵn sàng chơi đến hơi thở cuối cùng bởi họ hiểu rằng đây là thời khắc để làm nên lịch sử. Sự nỗ lực của đại diện xứ Wales đã được đền đáp. Merthyr Tydfil giành thắng lợi 2-1 sau tình huống phản lưới nhà của Andrea Icardi và Domenico Progna (về sau, các trọng tài xác định người ghi bàn là Rogers và Williams).

Bàn thắng gỡ hòa 1-1 của Progna vào cuối hiệp một mang đến hy vọng lội ngược dòng cho Atalanta. Tuy nhiên, việc để cho Merthyr Tydfil có chiến thắng lịch sử vẫn khiến thầy trò Mondonico bị chỉ trích dữ dội. Sự hoài nghi càng lớn hơn khi “Nữ thần” bị Bari cầm hòa tại Serie B. Trước trận lượt về tại sân Comunale di Bergamo, sự căng thẳng bị đẩy lên rất cao. Tờ La Stampa đăng một bài với tiêu đề: “Atalanta, sự xấu hổ đang đến rất gần”. Đáp lại, HLV Mondonico tuyên bố:

“Chúng tôi đã trải qua giai đoạn tiền mùa giải đầy hiệu quả và đang trong giai đoạn chạy đà. Chúng ta cần gạt suy nghĩ rằng Atalanta mạnh hơn đối thủ sang một bên. Họ đúng là một đội bóng bán chuyên, nhưng sở hữu nguồn năng lượng dồi dào để chạy liên tục và chơi bóng với tinh thần sục sôi”.

Các cầu thủ Atalanta đã đập tan mọi nỗi sợ hãi ngay từ khi bước vào sân. Phút 16, Garlini ghi bàn mở tỷ số. Chỉ 5 phút sau, đến lượt Aldo Cantarutti lên tiếng, ấn định thắng lợi 2-0 cho đội bóng thành Bergamo. Chừng đó là đủ để Atalanta thẳng tiến vào vòng 1/8, nơi họ phải chạm trán OFI Creta – đội bóng đến từ Hy Lạp.

Mặc dù vậy, chiến thắng này không giúp ích nhiều cho Atalanta về mặt tinh thần. Ở đấu trường Serie B, đội quân của HLV Mondonico vẫn thi đấu kém thuyết phục. Phải đến vòng đấu thứ 5, họ mới giành được chiến thắng đầu tiên khi vùi dập Sambenedettese 4-1 trên sân nhà. Tuy nhiên, chỉ một tuần sau, Atalanta lại trở về với hình ảnh cũ và bị Lecce cầm hòa. Điều đó khiến bầu không khí căng thẳng quay trở lại trước khi toàn đội hành quân đến Thessaloniki để chạm trán OFI Creta. Tình hình càng đáng lo ngại hơn sau câu trả lời phỏng vấn có phần quá thật thà của HLV Mondonico:

“Đối với tôi, Serie B quan trọng hơn. Atalanta sẽ chiến đấu hết sức trước OFI Creta, nhưng tôi đang dành sự quan tâm lớn hơn đến việc phải làm khách của Arezzo tại đấu trường quốc nội”.

Chiến lược gia người Cremona bố trí thế trận phòng ngự. Song ngay từ phút 17, mành lưới của Atalanta đã rung lên sau pha dứt điểm của Takis Persias. Đó cũng là bàn thắng duy nhất tại sân Toumba và “Nữ thần” trở về Italia với hai bàn tay trắng. Rắc rối vẫn chưa dừng lại. Incocciati nổi điên vì không được trọng dụng. Ban lãnh đạo đội bóng ngay lập tức đẩy anh đến Empoli và đưa Ivano Bonetti từ Juventus về để thay thế.

“Tôi không ngờ rằng mình lại bị loại khỏi đội hình xuất phát dù đã chiến đấu tận răng để đạt được mục tiêu này. Thái độ của tôi khiến nhiều người hiểu lầm và tôi phải trả giá bằng việc xuống chơi ở giải hạng thấp”, Incocciati hồi tưởng trong một buổi trả lời phỏng vấn.

Ngày 4/11/1987, trận lượt về với OFI Creta diễn ra trên sân Comunale. Progna không thể thi đấu nên HLV Mondonico quyết định để Cesare Prandelli đảm nhiệm vai trò libero. Phút 22, Nicolini khống chế bóng từ một đường bóng dài của Barcella rồi tung cú sút chìm bằng chân phải, mở tỷ số cho Atalanta. Cục diện màn đối đầu trở về thế cân bằng. Những phút tiếp theo, đại diện Hy Lạp có nhiều cơ hội nguy hiểm hơn, đặc biệt là từ Giannis Samaras. Thế nhưng khi OFI Creta chưa tìm được bàn thắng, mành lưới của họ bị rung lên lần thứ hai. Phút 73, Nicolini đá phạt từ cánh trái, Garlini bật cao đánh đầu, làm người hâm mộ Atalanta trên khán đài sân Comunale như muốn nổ tung. “Nữ thần” giành chiến thắng 2-0 và thẳng tiến vào tứ kết.

La Gazzetta dello Sport
Tờ La Gazzetta dello Sport đưa tin về việc Atalanta tiến vào bán kết European Cup Winners’ Cup.

Từ kẻ bị hắt hủi trở thành niềm tự hào

Atalanta, một đội bóng ở Serie B, nằm trong nhóm 8 đội mạnh nhất European Cup Winners’ Cup 1987/88. Ngoài đội bóng thành Bergamo, Italia chỉ còn một đại diện góp mặt ở cúp châu Âu đó là Hellas Verona tại UEFA Cup. Atalanta từng bị chỉ trích suốt thời gian dài, bỗng trở thành cái tên được yêu mến khắp đất nước ven bờ Địa Trung Hải. Mọi người bắt đầu cổ vũ cho “Nữ thần” nhiều hơn và mơ về câu chuyện cổ tích ở “lục địa già”.

Những lá thăm may rủi đã đưa Atalanta ghép cặp với Sporting Lisbon ở tứ kết. Hai đội sẽ chạm trán ở Italia trước khi tái đấu ở Bồ Đào Nha. Trước khi các giải đấu cúp châu Âu quay trở lại, Atalanta đã có màn chạy đà hoàn hảo với chuỗi 13 trận bất bại tại Serie B, bao gồm rất nhiều chiến thắng và cả màn vùi dập đối thủ cạnh tranh suất thăng hạng Catanzaro đến 4-0.

Trở lại European Cup Winners’ Cup, trận lượt đi diễn ra vào ngày 2/3/1988 đã tạo nên cơn sốt phòng vé. Những người yêu mến Atalanta đến sân Comunale với mong muốn được chứng kiến màn phục thù. Ở đấu trường C1 trước đó 24 năm, Sporting Lisbon đã loại Atalanta từ vòng play-off. Đó cũng là lần duy nhất “Nữ thần” được hít thở bầu không khí trời Âu trước khi quay trở lại vào năm 1987. Trước khi tiếng còi khai cuộc vang lên, HLV Mondonico tuyên bố hùng hồn:

“Atalanta có 70% cơ hội chiến thắng. Chúng tôi không thể che giấu sự tự tin của mình. Chỉ sau khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, tôi mới có thể cho các bạn biết tỷ lệ tiến vào bán kết của Sporting Lisbon là bao nhiêu. Atalanta đang có lợi thế lớn. Chúng tôi sẽ bước vào sân với tinh thần quyết chiến quyết thắng. Toàn đội đang chiến đấu vì mục tiêu góp mặt ở Serie A và tiến sâu ở European Cup Winners’ Cup. Chỉ cần nghĩ đến điều đó, mọi sự mệt mỏi đều tan biến. Ngược lại, đối thủ của chúng tôi đang có dấu hiệu tự mãn”.

Bên kia chiến tuyến, HLV Antonio Morais đáp lời:

“Atalanta sẽ khiến chúng tôi bị tổn thương. Dù đang chơi ở Serie B, họ vẫn chiến đấu sòng phẳng ở một giải đấu thuộc hệ thống UEFA. Tuy nhiên, tiếng vọng từ quá khứ vẫn đang gọi tên chúng tôi. Sporting Lisbon từng hất văng Fiorentina ở đấu trường này. Giành chức vô địch European Cup Winners’ Cup là mục tiêu duy nhất của chúng tôi trong phần còn lại của mùa giải”.

Bước vào trận đấu, HLV Mondonico lại gây bất ngờ khi tung đội hình tỏ rõ sự thận trọng. Garlini không có tên trong đội hình xuất phát, Stromberg ngồi dự bị. Mặc dù vậy, hàng phòng ngự của Sporting Lisbon chỉ trụ vững đến phút 44, trước khi bị Nicolini đánh bại trên chấm phạt đền. Bàn thắng ấy làm tinh thần của Atalanta thêm hưng phấn, đặc biệt là khi Stromberg và Cantarutti có mặt trên sân. Điều gì phải đến cũng đã đến. Phút 79, Cantarutti đánh đầu nâng tỷ số lên thành 2-0, khiến cả thành phố Bergamo ngất ngây. Thêm một chiến thắng 2-0 và cánh cửa vào bán kết đang ở rất gần “Nữ thần”.

Đến ngày 15/3/1988, trận lượt về diễn ra trên sân Jose Alvalade. Chỉ có 500 người hâm mộ theo chân Atalanta hành quân đến Bồ Đào Nha, nhưng Nicolini và các đồng đội hiểu rằng hàng triệu người đang hồi hộp chờ đợi kết quả trận đấu từ quê nhà. Trên thực tế, Atalanta được dự báo sẽ gặp nhiều sóng gió. Stromberg và Garlini không thể ra sân, Gianpaolo Rossi và Carmine Gentile cũng bị treo giò. Điều đó mang đến chút hy vọng cho Sporting Lisbon. Trong buổi họp báo trước trận đấu, HLV Morais không tiếc lời ca tụng Atalanta, nhằm đưa đối thủ lên mây và chủ quan:

“Chúng tôi phải ghi 3 bàn để lội ngược dòng, nhưng đang thực sự sợ hãi. Atalanta có thể gây khó khăn cho chúng tôi ngay cả khi không có Stromberg và 2 hậu vệ bị truất quyền thi đấu”.

Tất nhiên, Mondonico không dễ sa vào cái bẫy của đối thủ. Ông trả lời phỏng vấn:

“Nếu Sporting Lisbon chơi như thể không còn gì để mất, họ sẽ loại chúng tôi. Nhiệm vụ của Atalanta là không sa vào những hành động khiêu khích của họ. Trên thực tế, rất khó để một đội bóng ghi 3 bàn và không để thủng lưới trong thế bị dẫn trước 0-2. Các đội bóng Italia biết cách thích nghi với nhịp độ tấn công của đối thủ mỗi khi phải thi đấu xa nhà. Chúng tôi có cơ hội lớn để đi tiếp ngay cả khi phải để họ kiểm soát trận đấu”.

Không nằm ngoài dự đoán, Sporting Lisbon tấn công mạnh mẽ về phía khung thành của Ottorino Piotti ngay từ khi tiếng còi khai cuộc vừa vang lên. HLV Mondonico yêu cầu toàn đội chơi phòng ngự phản công. Bonetti theo sát Joao Luis, Icardi kèm cặp Silvinho và Bonacina không rời Brandao nửa bước. Piotti trở thành người hùng với hàng loạt pha cứu thua. Song đến phút 67, Sporting Lisbon đã mở tỷ số, sau cú đánh đầu của Peter Houtman. Ngay sau đó, Mario Jorge khiến mành lưới Atalanta rung lên lần thứ hai. May mắn thay, trọng tài đã không công nhận bàn thắng vì cho rằng Piotti bị phạm lỗi.

Đó chính là tình huống bước ngoặt của trận đấu. Atalanta bừng tỉnh, giành quyền kiểm soát trận đấu, trong khi Sporting Lisbon mắc sai lầm chiến thuật, tấn công rời rạc và dứt điểm cầu may. Đến phút 82, Nicolini cướp bóng trong chân đối thủ rồi chuyền cho Cantarutti, để tiền đạo này khéo léo lừa qua cả thủ môn Damas và dứt điểm vào khung thành trống. 1-1 cho Atalanta!

Tiền đạo người Manzano chạy đến khán đài của CĐV Italia để ăn mừng, khiến bầu không khí trở nên cuồng nhiệt. Tại quảng trường Bergamo, hàng nghìn người hâm mộ Atalanta như muốn nổ tung khi chứng kiến bàn thắng qua màn hình lớn. Tiếng còi mãn cuộc vang lên, “Nữ thần” giành chiến thắng chung cuộc 3-1. Người Italia như được rửa hận sau thất bại năm 1963, và câu chuyện cổ tích tại cúp châu Âu của một đội bóng Serie B vẫn chưa đi đến hồi kết.

Trong phòng thay đồ, các cầu thủ Italia cùng ca hát ăn mừng. Trong khi đó, HLV Mondonico lại giữ thái độ bình thản. Ông trả lời với báo chí: “Bạn sẽ viết về ‘Atalanta của những điều kỳ diệu’ sau trận đấu này. Nhưng mục tiêu lớn nhất của chúng tôi vẫn là trở lại Serie A. Mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn nếu chúng tôi bị cuốn vào những ảo vọng, bởi bóng đá sẽ trừng phạt những kẻ tự phụ”.

Atalanta
Atalanta không thể lội ngược dòng trước Mechelen ở trận bán kết lượt về.

Đoạn kết của câu chuyện cổ tích

Vượt qua một ngọn núi, Atalanta ngay lập tức gặp ngọn núi lớn hơn. Đối thủ của thầy trò Mondonico là Mechelen, đội bóng đang dẫn đầu giải VĐQG Bỉ. Ở trận bán kết còn lại, Ajax Amsterdam và Olympique Marseille tạo nên trận chung kết sớm.

Không nhiều người đánh giá cao khả năng Atalanta tiến vào trận chung kết tại Strasbourg, nhưng chính “Nữ thần” đã mở ra những tia hy vọng. Tại Serie B, Atalanta đang đứng thứ hai, kém đội đầu bảng Bologna 2 điểm. Trận bán kết lượt đi diễn ra tại Brussel vào ngày 6/4/1988. Trước ngày toàn đội hành quân đến sân Argosstadion Bowl, đại diện Italia được Chủ tịch hứa sẽ treo thưởng lớn nếu toàn đội tạo nên chiến tích vĩ đại. Bên cạnh đó, Atalanta còn chào đón sự trở lại kịp thời của Stromberg.

Dẫu vậy, không có bất ngờ xảy ra. Mechelen, dưới sự dẫn dắt của HLV Aad de Mos, giành chiến thắng với tỷ số 2-1. Cầu thủ người Israel – Eli Ohana – mở tỷ số ngay từ phút thứ 7, từ một tình huống đá phạt trực tiếp. Đến phút 82, Stromberg san bằng cách biệt sau quả sút phạt của Nicolini. Ngay say đó, chính Nicolini có cơ hội để đưa Atalanta dẫn trước. Tuy nhiên, sự lạnh lùng của thủ môn Michel Preud’homme khiến tiền vệ 27 tuổi bối rối và bỏ lỡ đáng tiếc. Đội chủ nhà ngay lập tức tung đòn đáp trả, với cú volley đẹp mắt của Piet den Boer. Tất cả những pha bóng ấy chỉ diễn ra trong vòng 1 phút.

Hai tuần sau, trận lượt về được tổ chức ở sân Comunale. Hơn 40.000 người hâm mộ Atalanta đã có mặt để tiếp lửa cho Stromberg và các đồng đội. Niềm tin ấy hoàn toàn có cơ sở, bởi “Nữ thần” nhiều lần lội ngược dòng trong mùa giải này bằng chiến thắng với tỷ số 2-0. Trước Mechelen, tỷ số ấy vừa đủ để Atalanta tiến vào chung kết. Tuy nhiên, vẫn có nhiều người không giữ được tinh thần lạc quan. Chỉ trong một thời gian ngắn, thầy trò Mondonico liên tục nhận kết quả bất lợi ở Serie B.

Trước giờ bóng lăn, chiến lược gia 41 tuổi tuyên bố: “Mục tiêu của chúng tôi chắc chắn là một chiến thắng. Chúng tôi không được lựa chọn cầm hòa đối thủ với tỷ số 0-0. Toàn đội sẽ chiến đấu mạnh mẽ, không vội nghĩ đến những trận đấu khác để chứng minh rằng Atalanta đang khao khát chiếc cúp này”.

Bên kia chiến tuyến, HLV De Mos cũng không hề che giấu tham vọng và lên tiếng cảnh báo: “Chúng tôi luôn ghi bàn trên sân khách. Còn Atalanta, họ nên biết rằng để vượt qua chúng tôi, họ cần ghi ít nhất 2 bàn”.

Tại sân Comunale, Mechelen thực sự gây khó khăn cho Atalanta. Đội chủ nhà cố gắng tấn công nhưng gần như không thể khuất phục được Preud’homme. Phải đến phút 39, Atalanta mới tìm được bàn mở tỷ số. Emmers để bóng chạm tay trong vòng cấm sau đường căng ngang của Nicolini và trọng tài cho phép “Nữ thần” được hưởng phạt đền. Garlini thực hiện thành công, khiến cả cầu trường Comunale nổ tung.

Với tỷ số này, Atalanta sẽ tiến vào chung kết nhờ luật bàn thắng sân khách. Song thầy trò Mondonico chưa muốn dừng lại và tiếp tục uy hiếp khung thành của Preud’homme. Tất nhiên, Mechelen không ngồi im chịu trận. Thay vào đó, họ buộc phải mạo hiểm tấn công. Như HLV De Mos đã nói, đội bóng của ông luôn ghi bàn trên sân khách. Cuối cùng, đến phút 56, điều đó đã trở thành sự thật. Sau cú volley xuất sắc của Graeme Rutjes, Mechelen gỡ hòa 1-1.

Tinh thần của Atalanta bắt đầu đi xuống, nhưng họ không còn cách nào khác ngoài tiếp tục gây sức ép về phía cầu môn đối thủ nhằm tìm kiếm bàn thắng đưa trận đấu vào hiệp phụ. Dẫu vậy, trong khi các chân sút đội chủ nhà nôn nóng, người gác đền Preud’homme lại bình tĩnh làm nản lòng đối thủ không dưới 3 lần. Tấn công nhiều mà không ghi được bàn thắng, Atalanta phải trả giá. Vào những giây cuối cùng, Marc Emmers trừng phạt Piotti bằng pha dứt điểm, ấn định thắng lợi 2-1 cho Mechelen.

Câu chuyện cổ tích của Atalanta, đội bóng đi từ Serie B đến bán kết European Cup Winners’ Cup, đã kết thúc. “Nữ thần” rời cuộc chơi trong thế ngẩng cao đầu. Đến ngày 11/5/1988, nỗi buồn của họ được an ủi phần nào khi Mechelen bất ngờ đánh bại Ajax Amsterdam để giành chức vô địch. Như vậy, Atalanta chỉ chịu thua tân vương của giải đấu.

Niềm vui tiếp tục đến với Atalanta khi họ trở về đấu trường quốc nội. Bước vào vòng đấu cuối cùng, thầy trò Mondonico giành chiến thắng 1-0 trước Messina và cán đích thứ tư, qua đó giành vé thăng hạng. Mùa giải tuyệt vời của Atalanta đã kết thúc theo cách như vậy. Cho đến nay, chiến tích lọt vào bán kết European Cup Winners’ Cup năm ấy vẫn in đậm trong ký ức của nhiều người yêu bóng đá Italia từ thập niên 1980.

(Lược dịch từ bài “L’Atalanta 1987/88: dalla Serie B alla cavalcata fino alle semifinali di Coppa delle Coppe trên trang Goal).

Bài viết này làm bạn cảm thấy thú vị? Nếu có, hãy mời mình một ly cà phê nhé.

Đặt mua tự truyện của Filippo Inzaghi tại đây

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Đăng nhập