Phần đông những người yêu mến Serie A không phủ nhận tài năng của Angelo Ogbonna. Đáng tiếc, anh có mặt đúng vào thời điểm bóng đá Italia đang sở hữu nhiều trung vệ giỏi và vị trí của họ ở tuyển quốc gia và CLB đều không thể thay thế.
Ra mắt Serie A vào năm 18 tuổi, được gọi lên tuyển Italia khi còn thi đấu ở Serie B, có hơn 150 lần xuất hiện trong màu áo Torino và trở thành thủ quân của đội bóng này dù mới 22 tuổi. Đó là những dòng mô tả rất đẹp được Angelo Ogbonna viết trong bản CV của mình.
Trung vệ người Cassino từng trải qua những ngày tháng tuyệt vời như thế. Đáng tiếc, bước đệm ấy không thể giúp sự nghiệp của anh bay cao trong 12 năm tiếp theo. Không ai có thể phủ nhận tài năng của Ogbonna, nhưng chấn thương và sự kém may mắn đã ngăn cản anh trở thành một trong những cầu thủ phòng ngự xuất sắc nhất tại Italia.
Mối tình với Torino
Ogbonna sinh ra trong gia đình có bố mẹ là người Nigeria. Anh lớn lên ở Cassino, bắt đầu sự nghiệp ở đội bóng địa phương có cùng tên với thành phố. Năm 14 tuổi, anh lọt vào mắt xanh của Antonio Comi, cựu cầu thủ Torino. Khi ấy, Comi đang là trưởng bộ phận tìm kiếm tài năng trẻ ở “Il Toro”. Quá ấn tượng với Ogbonna, ông quyết định trả cho Cassino 3.000 euro để đưa cậu thiếu niên này về đội bóng của mình.
Ngày 11/2/2007, trong cuộc tiếp đón Reggina, HLV Alberto Zaccheroni trao cơ hội để Ogbonna ra mắt Serie A. Trận đấu kết thúc với tỷ số 1-2 nghiêng về đội khách. Đến khi mùa giải kết thúc, anh có thêm 4 lần ra sân. Sang mùa hè, anh được gửi sang Crotone tại Serie C1 theo dạng cho mượn để tích lũy kinh nghiệm. Ogbonna chơi 22 trận, giúp đội chủ sân Ezio Scida ở rất gần tấm vé thăng hạng Serie B, trước khi để mất sau loạt trận play-off. Tuy nhiên, chừng đó là đủ để thuyết phục ban lãnh đạo Torino giữ anh ở lại nhằm phục vụ kế hoạch của mùa giải tiếp theo.
Nhờ sự nỗ lực không ngừng, tầm ảnh hưởng của Ogbonna trong phòng thay đồ ngày càng lớn. Anh ra sân 19 trận ở Serie A 2008/09. Tiếc thay, điều đó không thể giúp Torino trụ hạng thành công. Đến mùa hè, nhiều cầu thủ tìm cách tháo chạy khỏi “con tàu đắm”. Song Ogbonna vẫn ở lại, cùng “Il Toro” chiến đấu ở Serie B. Torino trải qua 3 mùa giải liên tiếp không thể thăng hạng. Mặc dù vậy, trung vệ người Cassino chưa bao giờ có ý định ra đi và dần trở thành cái tên không thể thay thế ở hàng phòng ngự. Năm 2010, anh được trao tấm băng đội trưởng của Torino. Một vinh dự to lớn dành cho chàng trai 22 tuổi, giúp anh trở thành thủ lĩnh thực sự của đội bóng.

Trong thời gian này, cuộc sống của Ogbonna cũng trải qua nhiều biến động. Ngày 22/12/2008, khi đang đi trên đường, chiếc xe Smart của anh bị mất lái và kết thúc bằng một tai nạn. Ogbonna chưa bao giờ quên ký ức tồi tệ ấy. Anh kể lại trong một cuộc trả lời phỏng vấn với Mirror:
“Có thể nói rằng tôi đã gặp may. Tôi đang lái xe đến sân bay vào lúc nửa đêm và thiếp đi mà không hề hay biết. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang ở bên ngoài hàng rào của cây cầu, phía dưới là con suối. Ở phía sau, một người đàn ông nói rằng anh ấy không nhìn thấy xe của tôi. Anh ấy sợ hãi khi nhận ra tôi đang bị trượt xuống, trong đầu tự hỏi rằng tôi đang làm gì. Sau đó, anh ấy nhìn thấy một mảnh vụn từ xe của tôi, dần hiểu chuyện gì đang xảy ra và gọi dịch vụ cứu hộ khẩn cấp. Kể từ đấy, tôi không gặp lại anh ấy nữa”.
Khát khao của Ogbonna
Năm 2009, Ogbonna nhận được lời mời trở về cống hiến cho tuyển Nigeria. Song anh từ chối một cách lịch sự. Ước mơ của Ogbonna là được khoác áo Azzurri, dù bản thân hiểu rằng những người da màu thường gặp rất nhiều khó khăn để làm được điều ấy. Đến tháng 8, anh được triệu tập vào đội U21 Italia, sát cánh cùng Andrea Ranocchia ở vòng loại U21 châu Âu. Trong lòng Ogbonna bỗng rạo rực, bồi hồi và đầy tự hào. Anh kể lại với La Repubblica:
“Có rất nhiều trường hợp giống như của chúng tôi. Bố tôi rời Nigeria để học kiến trúc ở Venezia. Ông ấy tìm kiếm tương lai và cố gắng đưa mẹ tôi sang Italia. Họ định cư ở Cassino, chúng tôi được sinh ra ở đó. Nhưng đến năm 18 tuổi, tôi vẫn không có đầy đủ quyền công dân, vì giấy tờ chứng minh tôi là người Italia không tồn tại. Tôi cảm thấy mình là người Italia bản địa, nền văn hóa nơi đây nuôi dưỡng tôi. Nhiều người quá quan trọng vấn đề chính trị trong việc nhập quốc tịch. Lòng yêu nước của họ rất đẹp, nhưng chúng ta đều là công dân toàn cầu. Tôi không mang chất châu Phi vào tuyển quốc gia. Tôi không phải là Angelo người châu Phi, người Italia hay người Mỹ. Tôi chỉ là Angelo, vậy thôi”.
Đặt mua áo đấu của tuyển Italia tại đây
Năm 2011, Ogbonna cuối cùng cũng được triệu tập vào tuyển Italia. Người trao cơ hội cho anh là HLV Cesare Prandelli. Niềm vinh dự to lớn với trung vệ người Cassino. Nên nhớ rằng trước Ogbonna, chỉ có 3 cầu thủ được khoác áo Azzurri khi còn thi đấu ở Serie B là Giorgio Chinaglia (năm 1972), Daniele Carnasciali (năm 1993) và Massimo Maccarone (năm 2002).
Ngày 11/11/2011, cầu thủ của Torino có trận đấu ra mắt tuyển Italia. Anh vào sân thay cho Domenico Criscito, giúp đội quân thiên thanh giữ sạch lưới và giành chiến thắng 2-0. Sang tháng 2/2012, Ogbonna có lần đầu tiên được điền tên vào đội hình xuất phát. Đáng tiếc, Italia nhận thất bại 0-1 trước tuyển Mỹ. Chỉ trong thời gian ngắn, Ogbonna đã để lại ấn tượng với HLV Cesare Prandelli. Những màn trình diễn trong màu áo Azzurri và việc góp công lớn đưa Torino trở lại Serie A giúp anh vào danh sách 23 cầu thủ tham dự EURO 2012. Azzurri tiến vào trận đấu cuối cùng, nhưng Ogbonna không được ra sân dù chỉ một phút trong suốt hành trình ấy. Đáng buồn hơn, họ bị Tây Ban Nha vùi dập đến 0-4 và ngậm ngùi nhìn đối thủ bước lên bục vinh quang.

Ogbonna không may mắn
Sau kỳ nghỉ hè, Ogbonna từ chối nhiều lời mời gọi trên khắp châu Âu để ở lại Torino. Anh ra sân 22 trận, giúp “Il Toro” trụ hạng thành công. Chiếc áo Torino dần trở nên chật chội với chàng trai người Cassino. Ở tuổi 25, anh cảm thấy đã đến lúc bản thân cần vươn tới những mục tiêu lớn lao hơn. Vì vậy, sau khi mùa giải 2012/13 hạ màn, Ogbonna quyết định chuyển sang bên kia bờ sông Po để khoác áo Juventus theo tiếng gọi của HLV Antonio Conte.
Torino thu về ít nhất 13 triệu euro từ thương vụ này, nhưng điều đó chưa làm hài lòng người hâm mộ của họ. Trong mắt các cổ động viên, Ogbonna là kẻ phản bội. Anh trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của “Il Toro” rồi sau đó chuyển sang đội bóng cùng thành phố mà họ ghét nhất. Một thời gian sau, Ogbonna lên tiếng chia sẻ:
“Tôi không nghĩ mình là kẻ phản bội, mà là cầu thủ chuyên nghiệp. Mọi cầu thủ đều phải hướng đến đẳng cấp cao nhất. Tôi chọn Juventus để nuôi tham vọng của bản thân và không có ý phản bội đội bóng cũ. Tôi tự hào vì đã chớp lấy cơ hội gia nhập một trong những đội bóng vĩ đại nhất ở Italia và trên thế giới. Juventus là đội bóng lớn duy nhất muốn có tôi. Tôi đang khoác áo nhà vô địch Serie A và được chơi ở Champions League. Thật vui khi là một phần của tập thể này và sự chào đón mà họ dành cho tôi”.
Ogbonna khoác áo Juventus trong 2 mùa giải, giành được 2 Scudetto, 1 Coppa Italia và 1 Supercoppa Italiana. Tuy nhiên, anh chưa bao giờ được xem là trụ cột của “Lão phu nhân”. Không dễ dàng để giành lấy vị trí trong đội hình xuất phát khi Leonardo Bonucci, Andrea Barzagli và Giorgio Chiellini đang chơi quá hay. Vậy nên, Ogbonna chấp nhận ngồi dự bị, ra sân 55 trận nhưng không thể gây ấn tượng.
Mùa hè năm 2015, Juventus bán Ogbonna cho West Ham United và thu về 11 triệu euro. Vài tuần sau, trung vệ người Cassino có màn ra mắt “The Hammers” khi đội bóng của anh thi đấu ở vòng sơ loại Europa League. Cơn ác mộng ập đến. Ogbonna “đóng góp” một bàn phản lưới nhà, khiến West Ham bị Astra Giurgiu cầm hòa 2-2 trên đất Anh. Sang trận lượt về, đại diện của Premier League để thua 1-2 và chấp nhận dừng bước.
Cú sốc ấy không làm Ogbonna bị choáng ngợp tại xứ sở sương mù. Anh nhanh chóng hòa nhập với các đồng đội và thể hiện phong độ ấn tượng. Sang mùa hè năm sau, Ogbonna chiếm một suất trong đội hình Azzurri tham dự EURO 2016. Antonio Conte từng bị thuyết phục bởi màn trình diễn của cựu trung vệ Torino từ khi cả hai còn làm việc ở Juventus. Khi dẫn dắt tuyển Italia, ông vẫn không quên trao cơ hội cho cậu học trò ngày xưa của mình.

Italia dừng bước tại tứ kết. Trở về West Ham, Ogbonna ngày càng thể hiện tầm ảnh hưởng của mình. Qua từng mùa giải, anh giúp “The Hammers” càng tiến bộ, cạnh tranh sòng phẳng tấm vé dự cúp châu Âu. Tính đến hết mùa giải 2021/22, anh ra sân 202 lần, ghi 13 bàn thắng. Tuy nhiên, niềm vui của Ogbonna chưa trọn vẹn. Sau thời Antonio Conte, anh hiếm khi được triệu tập lên tuyển Italia. Lần gần nhất anh có mặt ở Coverciano là vào tháng 10/2020. Nhưng ở trận đấu với Moldova, trung vệ này phải ngồi dự bị suốt 90 phút.
Sự tiếc nuối lớn nhất của Ogbonna là không được tham dự EURO 2020, nơi tuyển Italia trở thành nhà vô địch. Anh từng chia sẻ với Corriere della Sera: “Tôi rất ngạc nhiên và cũng cảm thấy lo lắng. Mancini không hề đoái hoài đến West Ham nhưng rõ ràng là chúng tôi đã chiến đấu đến những phút cuối cùng của mùa giải để giành suất dự Champions League, cạnh tranh sòng phẳng với Chelsea của Jorginho và Emerson Palmieri. Họ có được tấm vé ấy nhưng chúng tôi cũng không e sợ đối thủ nào. Trong thể thao, việc khen thưởng cần dựa trên các số liệu thống kê, tầm ảnh hưởng của từng cầu thủ. Và lần này, theo ý kiến của tôi, điều đó không được coi trọng”.
Đến bây giờ, niềm vui lớn nhất của Ogbonna vẫn nằm ở West Ham. Ngày 7/11/2021, cầu thủ người Cassino bị đứt dây chằng chéo trước, phải nghỉ thi đấu đến hết mùa giải. Tuy nhiên, điều ấy không làm ảnh hưởng đến tương lai của anh ở London, bởi ban lãnh đạo “The Hammers” sẵn sàng kích hoạt điều khoản gia hạn hợp đồng thêm 1 năm với anh. Với Ogbonna và West Ham, điều này có ý nghĩa rất lớn. Dù không còn ở phong độ đỉnh cao, anh vẫn tạo nên tầm ảnh hưởng trong phòng thay đồ, truyền kinh nghiệm cho các đồng đội trẻ.
(Lược dịch từ bài “Angelo Ogbonna, il capitano del Torino passato alla Juventus” trên tờ Goal).