Trước khi cống hiến những gì tốt nhất cho Inter Milan, Alvaro Recoba từng tạo nên những khoảnh khắc không thể nào quên, đưa các tifosi của Venezia sống trong giấc mơ.
Bóng đá châu Âu tồn tại khái niệm “thị trường chuyển nhượng mùa đông”. Nhưng đối với nhiều đội bóng, giai đoạn này đơn giản là “phiên chợ sửa chữa sai lầm”. Vào mùa hè, mỗi thương vụ được hoàn tất giúp đội bóng trở nên tươi mới, thể hiện ý đồ rõ ràng của các HLV và đưa người hâm mộ đến với những giấc mơ. Trong khi đó, những bản hợp đồng được mang về trong phiên chợ mùa đông chủ yếu nhằm mục đích vá víu lỗ hổng, khắc phục nhanh chóng vấn đề đang xảy ra ở mỗi CLB.
Venezia ở mùa giải 1998/99 cũng không ngoại lệ.
Chuỗi ngày u ám
Vào thời điểm ấy, Serie A chỉ có 18 đội tham dự và 4 suất xuống hạng. Trong lần đầu trở lại giải đấu lớn nhất Italia sau 31 năm, Venezia gặp rất nhiều khó khăn, phải vẫy vùng để thoát khỏi nhóm “cầm đèn đỏ”. Trước Giáng sinh, họ chỉ giành được vỏn vẹn 11 điểm, trong đó có 2 chiến thắng. Thành tích này dẫn đến kết cục không khó dự đoán: vị trí cuối cùng trên bảng xếp hạng.
Đội bóng miền kênh rạch thuộc quyền sở hữu của vị Chủ tịch nổi tiếng Maurizio Zamparini. Bất chấp chuỗi thành tích bết bát, chiếc ghế HLV của Walter Novellino vẫn không bị lung lay. Trong tay ông có những gương mặt nổi bật như Massimo Taibi, Giuseppe Iachini, Daniele Carnasciali, thủ quân Gianluca Luppi, bộ đôi tiền đạo Stefan Schwoch và Filippo Maniero. Nếu nhìn vào chỉ số của những cái tên này trong game, Venezia có thể đứng giữa bảng xếp hạng. Tuy nhiên, ngoài đời thực là câu chuyện hoàn toàn khác. Vì vậy, tháng 1/1999, đội bóng cần thêm những tân binh chất lượng để cải thiện thành tích.
Tổng giám đốc Giuseppe Marotta khi ấy mới 41 tuổi, đứng trước thử thách lớn. Với nguồn ngân sách không mấy dồi dào, ông phải đưa về sân Pierluigi Penzo những cầu thủ đủ tốt. Cái tên được ông nhắm đến đầu tiên là Federico Giunti. Theo Marotta, Giunti có nhãn quan tuyệt vời nhưng tài năng đang bị kìm hãm bởi những tiền vệ đẳng cấp ở Parma. Không mất nhiều thời gian, ông cùng các trợ lý đến vùng Emilia-Romagna để tiến hành đàm phán. Nhưng trên đường đi, Marotta bất ngờ nhận tin xấu: Giunti đạt được thỏa thuận gia nhập AC Milan. Danh tiếng của Rossoneri vượt xa Venezia. Vậy nên, Giám đốc điều hành Adriano Galliani chỉ mất vài giờ để đưa tiền vệ 27 tuổi về San Siro.
Khi quay trở về, Marotta phải tìm cách giải thích với Zamparini vì thương vụ thất bại này. Tuy nhiên, trong đầu ông bỗng lóe lên một giải pháp. Ông ngay lập tức liên hệ với Giám đốc thể thao Sandro Mazzola của Inter Milan để hỏi mượn Alvaro Recoba.
Xét trên nhiều khía cạnh, chàng trai người Uruguay xuất sắc hơn Giunti. Mới 23 tuổi, “El Chino” có tố chất của một nhà vô địch, nhưng không thể tìm được cơ hội ra sân trong một đội bóng sở hữu hàng loạt ngôi sao như Roberto Baggio, Youri Djorkaeff, Andrea Pirlo, Ronaldo de Lima, Nicola Ventola và Ivan Zamorano. Một năm trước, Recoba từng làm lu mờ “Người ngoài hành tinh” Ronaldo. Trong ngày ra mắt Inter Milan, anh lập cú đúp, giúp đội bóng của mình lội ngược dòng, đánh bại Brescia 2-1. Màn trình diễn trong mơ của “El Chino”. Thế nhưng sau đó, anh chìm sâu trong hệ thống phân cấp của Nerazzurri, với 22 phút xuất hiện ở Serie A. Tính trên mọi đấu trường, tổng thời gian ra sân của Recoba chỉ hơn 60 phút.
Inter Milan không muốn tài năng của Recoba bị thui chột. Bản thân “El Chino” cũng cảm thấy hào hứng với trải nghiệm mới. Marotta hiểu Venezia có cơ hội củng cố đội hình bằng một cầu thủ tuyệt vời. Ông chia sẻ trước truyền thông: “Bạn luôn cần một chút may mắn. Trên đường đến Parma để chốt thương vụ Giunti, tôi được Gabriele Oriali thông báo rằng Parma đã bán cậu ấy cho AC Milan. Một cách tình cờ, tôi nhìn thấy Recoba đang tham dự trận giao hữu của Inter Milan với Varese. Vì vậy, tôi gọi cho Mazzola và chờ đợi một câu trả lời”.
Đặt mua áo đấu mùa 2021/22 của Inter Milan tại đây
Phép màu từ Recoba
Thông tin Recoba cập bến Pierluigi Penzo khiến người hâm mộ Venezia phấn khích. Vài ngày sau, “El Chino” được chào đón cuồng nhiệt ở thành phố miền kênh rạch. Các tifosi hiểu rằng hộ công người Uruguay đủ khả năng biến mục tiêu trụ hạng từ quá xa vời trở nên khả thi hơn. Ngày 17/1/1999, Recoba ra mắt Venezia trong cuộc chạm trán với Juventus. Trong 55 phút có mặt trên sân, anh không để lại quá nhiều ấn tượng. Người hâm mộ hiểu rằng cựu cầu thủ Nacional bắt nhịp với Serie A sau chuỗi ngày dài phải ngồi dự bị. Sự mờ nhạt của Recoba nhanh chóng bị lãng quên, bởi Venezia có được kết quả ấn tượng. Họ cầm hòa “gã khổng lồ” 1-1 và tràn đầy tự tin trong phần còn lại của mùa giải.
Ba ngày sau, Venezia tiếp đón Empoli trong trận đấu bù vòng 15. Kết thúc hiệp một, tình hình trở nên tồi tệ với đội chủ nhà. Họ bị dẫn trước 0-2 và còn phải chơi thiếu người do Fabio Bilica nhận thẻ đỏ. Trong giờ nghỉ, Chủ tịch Zamparini gọi điện cho Marotta, yêu cầu vị Tổng giám đốc tìm kiếm HLV mới. Giấy sa thải đã được Zamparini ký và sẽ được giao cho Novellino sau khi trận đấu kết thúc.
Nhưng điều đó không xảy ra. Phút 54, Fabian Valtolina thắp lại hy vọng cho Venezia bằng bàn rút ngắn tỷ số. Kể từ đây, show diễn của Recoba bắt đầu, trở nên không thể ngăn cản. Bằng kỹ thuật cá nhân và sự khéo léo, anh thể hiện lối chơi hoàn toàn khác so với phần còn lại. Phút 76, “El Chino” giúp Maniero sút tung lưới Matteo Sereni, gỡ hòa 2-2. Chỉ 4 phút sau, cả hai tiếp tục phối hợp, mang về bàn ấn định tỷ số 3-2 cho Venezia. Đội chủ sân Pierluigi Penzo có được chiến thắng thứ ba trong mùa giải. Đây được xem là thắng lợi bản lề, tạo nên bước ngoặt cho số phận của thầy trò Novellino.
Đến cuối tuần, Venezia đánh bại Bari. Bàn thắng ấn định tỷ số 2-1 được ghi bởi Tuta đúng vào phút 90. Sau đó, họ cầm hòa Bari, đội bóng đang đứng nhì bảng. Đến ngày 7/2/1999, Venezia quật ngã AS Roma 3-1 trong ngày Recoba ghi bàn đầu tiên cho đội bóng mới. Chỉ sau chưa đầy một tháng, đội bóng miền kênh rạch trở thành đề tài thường xuyên xuất hiện trên mặt báo. Họ dần hồi sinh sau chuỗi 5 trận bất bại.
Về phần Recoba, anh không mất quá nhiều thời gian để cho thấy tầm ảnh hưởng của mình ở Venezia. Nhưng với nhiều cầu thủ trẻ, tài năng thường đi kèm với khuyết điểm. “El Chino” cũng không ngoại lệ. Chàng trai người Uruguay không thích chạy, tỏ ra kém thích ứng với lối chơi của toàn đội. Ngoài ra, anh còn lười tập luyện, chỉ xuất hiện khi Venezia bước vào buổi tập cuối cùng trước mỗi trận đấu. Thỉnh thoảng các đồng đội còn phải đến tận nhà để đưa anh đến sân tập.
Điều đó khiến một HLV đề cao tinh thần tập thể như Novellino không hài lòng. Tuy nhiên, ông vẫn phải giả vờ làm ngơ. Vị thuyền trưởng người Montemarano hiểu rằng ông cần phải dựa vào Recoba để giữ chiếc ghế của mình. Trong sơ đồ 4-4-2, Novellino giao nhiệm vụ cho tất cả mọi người ngoại trừ chàng trai đến từ Inter Milan. Không ít lần ông tuyên bố trước toàn đội: “Recoba là một hiện tượng và được phép làm những gì cậu ấy thích”.
Chuỗi ngày trăng mật của Recoba với Venezia bị chặn lại bởi thất bại 1-2 trước AC Milan. Song họ đứng dậy nhanh chóng với 2 chiến thắng liên tiếp. Sau khi mở tỷ số trong trận gặp Perugia, Recoba được Chủ tịch Zamparini tặng một chiếc đồng hồ đắt giá. Chưa dừng lại, người quyền lực nhất ở Venezia tuyên bố: “Nếu tiếp tục ghi bàn trong trận tiếp theo, cậu có thể đến cửa hàng của tôi và lấy đi những gì cậu muốn”.
Recoba rất coi trọng lời hứa. Anh ghi bàn trong trận gặp Udinese và lấy đi chiếc TV đẹp nhất trong cửa hàng của Zamparini.
Venezia không còn run sợ trong cuộc chiến trụ hạng. Ngược lại, các đội bóng khác phải dè chừng họ. Ngày 14/3/1999, Fiorentina hành quân đến sân Pierluigi Penzo. Đó là La Viola của Gabriel Batistuta và đang cạnh tranh quyết liệt trong cuộc đua Scudetto. Nhưng tại miền kênh rạch, Recoba mới là nhân vật chính. Phút 18, “El Chino” mở tỷ số bằng cú sút phạt tuyệt vời, khiến Francesco Toldo đứng hình. Phút 42, anh thực hiện pha phạt góc, giúp Salvatore Miceli nâng tỷ số lên 2-0. Phút 45+2, một quả đá phạt khác của Recoba mang về bàn thắng thứ 3 cho Venezia. Và đến phút 90+1, anh thể hiện kỹ thuật cá nhân ấn tượng, hoàn tất cú hat-trick của mình. Màn trình diễn quá đẳng cấp. Bây giờ, không ai nghi ngờ việc Recoba sẽ khoác áo Inter Milan ở mùa giải tới.
Phần còn lại của mùa giải 1998/99 trôi qua bình lặng. Venezia giành thêm 11 điểm trong 9 trận, kết thúc ở vị trí thứ 11 khi Serie A hạ màn. Recoba có thêm 4 lần sút tung mành lưới đối thủ. Bàn thắng cuối cùng của anh đến trong trận gặp Juventus ở vòng 34. Venezia nhận thất bại 2-3, nhưng không ai cảm thấy quá thất vọng. Họ vừa trải qua 5 tháng thăng tiến thần tốc, như được sống trong giấc mơ.
Kết thúc mùa giải, Recoba chào tạm biệt Venezia. Ở mùa giải tiếp theo, anh bắt đầu trở thành trụ cột của Inter Milan. Vị trí của “El Chino” là bất khả xâm phạm trong nửa thập kỷ. Các interisti dành cho anh một vị trí đặc biệt trong trái tim của mình. Chủ tịch Massimo Moratti cũng không che giấu tình cảm dành cho tiềnđạo người Uruguay: “Recoba không phải là một cầu thủ bóng đá, mà chính là bóng đá. Cậu ấy làm được những điều mà những cầu thủ khác không làm được. Tôi yêu cậu ấy hay Ronaldo hơn ư? Vâng, Ronaldo là cầu thủ giỏi nhất thế giới và tôi rất ngưỡng mộ cậu ấy. Recoba không đạt đến đẳng cấp như vậy. Nhưng chàng trai này luôn mang đến cho chúng ta nhiều điều đáng ngạc nhiên. Vì vậy, tôi yêu ‘El Chino’ hơn”.
Recoba gắn bó với Inter Milan cho đến năm 2007. Anh chỉ rời đi sau khi chứng kiến tất cả những gì đẹp nhất cho Nerazzurri. Trên thực tế, tin đồn về việc Recoba rời sân San Siro xuất hiện rất nhiều trong quá khứ. Song anh vẫn ở lại. Nhiều người cho rằng anh chỉ gắn bó với Inter Milan vì tình cảm quá lớn của Chủ tịch Moratti.
Cuộc phiêu lưu của Recoba ở Milano kết thúc sau 276 trận đấu. Trong thời gian ấy, anh ghi 72 bàn thắng, giành 2 Scudetto, 2 Coppa Italia, 2 Supercoppa Italiana, 1 UEFA Cup. Điểm đến tiếp theo của “El Chino” là Torino. Bước sang tuổi 31, Recoba không còn duy trì phong độ như xưa và các interisti cũng không tha thiết giữ chân anh bằng mọi giá. Nhưng chắc chắn họ sẽ không bao giờ quên anh.
(Lược dịch từ bài “Il Recoba lontano dall’Inter: meraviglioso al Venezia e deludente al Torino” trên tờ Goal).