Giai đoạn đẹp nhất trong lịch sử Chievo Verona gắn liền với cái tên Christian Manfredini. Và đó cũng là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời của cầu thủ người Bờ Biển Ngà.
Christian Jose Sisostri sinh ra ở Abidjan, còn Christian Manfredini đến từ Salerno. Họ có liên quan gì với nhau? Câu chuyện sẽ chẳng có gì hấp dẫn nếu đáp án chỉ là cái tên “Christian” bị trùng. Trên thực tế, hai tên gọi ấy đều thuộc về… một người. Cậu bé Jose Sisostri cất tiếng khóc chào đời ở Bờ Biển Ngà. Năm 4 tuổi, anh được một gia đình người Italia có họ Manfredini nhận nuôi và chuyển đến sống ở miền biển Salerno. Kể từ đây, những chương đầu tiên trong cuốn tự truyện về cuộc đời bóng đá của Christian Manfredini được viết.
Trưởng thành từ sân bóng cằn cỗi
Đôi chân xử lý bóng khéo léo và lối chơi có phần hoang dã của anh sớm được các tuyển trạch viên Juventus phát hiện. Từ vườn ươm tài năng của “Lão phu nhân”, chàng trai người Bờ Biển Ngà nhanh chóng cho thấy sự tiến bộ vượt bậc. Anh chưa bao giờ được ra mắt Juventus, nhưng được đánh giá rất cao ở đội Primavera. Ngay cả “Hoàng tử” Alessandro Del Piero cũng không ít lần dành lời khen ngợi cho Manfredini.
Giống như nhiều cầu thủ trẻ khác, Manfredini không thể tìm được vị trí trong đội hình có quá nhiều ngôi sao của Bianconeri vào thời điểm ấy. Để được ra sân thường xuyên, anh phải chuyển đến những đội bóng nhỏ hơn theo dạng cho mượn. Ở tuổi đôi mươi, anh lần lượt cập bến Pistoiese, Viterbese, Avezzano, Fermana. Sự nghiệp của Manfredini bắt đầu trên những sân bóng nhỏ và lầy lội ở Serie C. Song quãng thời gian ấy không hề vô ích. Trong gian khó, anh càng trưởng thành hơn. Với tốc độ kinh hoàng và những pha xử lý tinh quái bằng chân trái, anh thực sự là cái gai trong mắt đối thủ.

Sự quyết tâm tỏa sáng được dồn nén từ lâu đã đến lúc bung tỏa. Mùa giải 1998/99, Manfredini được chơi ở Serie B trong màu áo Cosenza, đội bóng mượn anh từ Juventus. Tại đây, chàng trai 23 tuổi ghi 4 bàn thắng và liên tục có những màn trình diễn tuyệt vời. Một năm sau, ban lãnh đạo Genoa quyết định chi tiền mua đứt Manfredini. Mục tiêu của họ rất rõ ràng: giành vé quay trở lại Serie A. Dù giấc mơ ấy không trở thành hiện thực, đẳng cấp của Manfredini vẫn khiến nhiều người mê mẩn. Trong đó có Luigi Delneri, người vừa nhận nhiệm vụ dẫn dắt Chievo Verona.
Sự thăng hoa của Chievo – Manfredini
Mùa hè trong năm chuyển giao giữa hai thiên niên kỷ, Chievo gặp rất nhiều khó khăn. Nơi đóng quân của toàn đội không có phòng tập thể dục, các cầu thủ phải tự mang theo dụng cụ, thiết bị của mình. Những lão tướng dày dặn kinh nghiệm phải chia sẻ dụng cụ tập luyện cho các cầu thủ trẻ. Song điều ấy không thể làm “Những chú lừa bay” thôi mơ về câu chuyện cổ tích. Chủ tịch Luca Campedelli và HLV Delneri ấp ủ tham vọng đưa Chievo lên chơi ở Serie A, rồi giành vé dự cúp châu Âu theo lộ trình cụ thể. Một trong những viên gạch đầu tiên của dự án này chính là Manfredini.
Theo Delneri, cựu cầu thủ Juventus có thể đảm nhiệm vai trò chạy cánh phải trong sơ đồ 3-4-3, 4-3-3 và 4-4-2. Dự đoán ấy hoàn toàn chính xác. Mùa giải 2000/01, Manfredini ra sân 36 trận, ghi 7 bàn thắng, nhiều lần dùng tốc độ và kỹ thuật của mình gieo rắc nỗi kinh hoàng ở Serie B. Chievo về đích thứ 3 và có lần đầu tiên được hít thở bầu không khí Serie A. Sau nhiều năm để ánh hào quang thành Verona thược về Hellas, “gã tí hon” Chievo dần bước ra khỏi bóng tối. Lời chế giễu “bao giờ những chú lừa biết bay, chúng ta sẽ có trận derby ở Serie A” của người hâm mộ Hellas nhanh chóng bị cất vào một góc.
Nhưng đó chưa phải điều tuyệt vời nhất. Ở mùa giải tiếp theo, hai ngòi nổ của Chievo bắt đầu tung hoành. Luciano bên cánh phải và Manfredini bên cánh trái. Bộ đôi này khiến cả Serie A phải e dè. Kết quả, trong khi Hellas vất vả với cuộc chiến trụ hạng, Chievo về đích thứ 6 và giành vé tham dự UEFA Cup. Một kỳ tích! Nên nhớ rằng đây mới là mùa giải đầu tiên của “những chú lừa bay” ở giải đấu hấp dẫn nhất Italia.

Trong một cuộc trả lời phỏng vấn với L’Arena, Manfredini vẫn không thể che giấu sự phấn khích khi nhớ lại một buổi họp đội trước trận đấu cuối cùng của mùa giải: “Đây là Chievo, nơi chuẩn bị có một cơn địa chấn. Chúng tôi nhận ra rằng bóng tối đã bị bỏ lại từ rất lâu. Toàn đội biết rằng mình còn một tương lai rất dài ở phía trước. Lãnh đội Giovanni Sartori có linh cảm về một điều tốt lành, tập hợp các cầu thủ lại để nói chuyện. Chievo khi ấy bao gồm những cái tên muốn vượt qua giới hạn bản thân hoặc tìm được hướng đi đúng đắn cho sự nghiệp. Delneri cũng phải đối mặt với một vụ đánh cược lớn”.
Ngọt ngào trong gian khó ở thủ đô
Trong 2 mùa giải đẹp như câu chuyện cổ tích, Manfredini ra sân 69 trận và ghi 9 bàn thắng. Ở tuổi 26, chàng trai người Bờ Biển Ngà đã vượt qua giới hạn của bản thân. Bây giờ là thời điểm anh cần giữ những kỷ niệm cùng Chievo ở trong trái tim và xác định hướng đi tiếp theo cho sự nghiệp. Tại thủ đô, Lazio không ngừng buông lời ve vãn Manfredini. Họ khiến anh cảm thấy mình là một phần quan trọng của dự án. Họ đưa ra một lời hứa hẹn đúng với ước mơ của anh: chơi ở Serie A cùng với những ngôi sao lớn.
Vì vậy, quyết định của Manfredini không khiến nhiều người bất ngờ. Anh nói lời cảm ơn, chào tạm biệt Chievo Verona để chuyển đến Lazio. Mọi thỏa thuận nhanh chóng được hoàn tất. Chủ tịch Sergio Cragnotti chấp nhận bỏ ra 5 triệu euro để sở hữu 50% giá trị của Manfredini. Cựu cầu thủ Juventus sẽ trở thành học trò của chiến lược gia trẻ tuổi Roberto Mancini và tham gia vào dự án đầy tham vọng.
Thế nhưng nửa mùa giải đầu tiên của Manfredini ở Lazio lại là chuỗi ngày ác mộng. Anh chỉ được ra sân vỏn vẹn 3 lần và không thể gây ấn tượng. Tháng 1/2003, anh phải chuyển đến Osasuna theo dạng cho mượn. Sau đó, anh tiếp tục được Lazio gửi đến Fiorentina và Perugia. Ở bất kỳ nơi đâu, Manfredini cũng thể hiện tầm ảnh hưởng của mình lên lối chơi của toàn đội. Vậy nên, trong thời gian chờ đợi tiền vệ 28 tuổi trở về, ban lãnh đạo Lazio âm thầm mua đứt 50% giá trị còn lại của anh từ Chievo.

Đội bóng thủ đô không để cho bất kỳ ai mượn Manfredini nữa. Cầu thủ người Bờ Biển Ngà gắn bó với Lazio trong 7 mùa giải. Ánh sáng bắt đầu ló rạng. Trong giai đoạn 2005-2008, Manfredini được sử dụng thường xuyên hơn. Năm 2007, anh còn được hít thở bầu không khí Champions League. Đáng tiếc, Lazio không thể vượt qua vòng bảng khi rơi vào bảng đấu có sự xuất hiện của Real Madrid, Werder Bremen và Olympiacos.
Màn trình diễn ấn tượng của anh được cả thế giới biết đến. Đến lúc này, Manfredini bắt đầu mơ giấc mơ khác: cống hiến cho đội tuyển quốc gia. Sau thời gian mòn mỏi chờ đợi cuộc gọi từ Liên đoàn bóng đá Italia, anh quyết định trở về quê gốc của mình, khoác áo tuyển Bờ Biển Ngà. Năm 2008, HLV Vahid Halilhodzic tha thiết mời gọi Manfredini về với “bầy voi rừng”. Bản thân ngôi sao của Lazio cũng rất thích thú khi được trở thành đồng đội của Didier Drogba và Yaya Toure. Ước mơ ấy trở thành hiện thực, nhưng không quá tươi đẹp. Manfredini chỉ được cống hiến cho tuyển Bờ Biển Ngà vỏn vẹn 2 trận, với tổng cộng 45 phút.
Cái kết đắng của Manfredini
Manfredini có 3 năm tươi đẹp cùng Lazio. Song giống như nhiều đồng nghiệp, anh không còn cảm thấy hạnh phúc ở một đội bóng giàu tham vọng khi bước sang tuổi 30. Câu chuyện của Manfredini và Lazio kết thúc trong sự cay đắng. Anh chỉ có 11 lần ra sân ở mùa giải 2008/09 và bị cô lập trong 2 mùa giải còn lại. Anh không được phép đến sân tập, giao lưu với các đồng đội và dành phần lớn thời gian để ở nhà.
Quá tức giận với thái độ của ban lãnh đạo Lazio, Manfredini tìm đến Chủ tịch Claudio Lotito để nói chuyện. Bên cạnh đó, anh còn tìm đến cánh truyền thông để đòi lại công bằng. Trên tờ La Gazzetta dello Sport, Manfredini cho biết: “Chủ tịch yêu cầu tôi ngừng thi đấu và thậm chí còn không cho phép tôi tập luyện cùng đồng đội. Ở tuổi 34, tôi hài lòng với sự nghiệp của mình. Vì vậy, tôi chấp nhận ngồi yên vì không muốn xích mích với ông ấy. Nhưng điều tương tự cũng xảy ra với những cầu thủ 24,25 tuổi. Họ cũng như tôi, không được thi đấu. Tôi là người lớn tuổi nhất đội nhưng vẫn giữ nhiệt huyết như thời còn trẻ. Tôi chưa muốn rời xa bóng đá”.

Cuối cùng, mọi chuyện cũng kết thúc. Sau 3 năm đau đớn ở thủ đô, Manfredini muốn tận hưởng niềm vui trong buổi hoàng hôn của sự nghiệp. Anh gia nhập Sambonifacese, đội bóng đang chơi ở tận Serie D. Song, “cuộc hôn nhân” này cũng nhanh chóng đổ vỡ. Chỉ sau nửa mùa giải, hai bên quyết định đường ai nấy đi. Manfredini chia sẻ trên L’Arena: “Tôi biết mọi chuyện vào tuần cuối cùng của tháng 1/2012. Song tôi chưa muốn cuộc đời cầu thủ của mình khép lại. Tuyệt đối không. Tôi sẽ tiếp tục tập luyện và trở lại sân cỏ. Tôi thực sự rất vui vẻ khi chạy theo quả bóng”.
Chia tay Sambonifacese, Manfredini gia nhập Agropoli. Sự nghiệp của anh chính thức khép lại sau thời gian ngắn khoác áo Pontecagnano, đội bóng ở Salerno, nơi anh luôn coi là quê nhà. Kể từ thời điểm ấy, không ai biết Manfredini ở đâu và làm gì. Cho đến một ngày, anh bất ngờ tái xuất với công việc mới: HLV của những cầu thủ trẻ, thầy dạy bóng đá ở một lò đào tạo nhỏ. Manfredini là vậy, có nét hoang dã khi đưa ra quyết định và luôn cống hiến hết mình cho trái bóng tròn.
(Lược dịch từ bài “Christian Manfredini, la ‘freccia’ del Chievo di Delneri” trên tờ Goal).