Không chỉ tạo nên thương hiệu “gã khổng lồ của bóng đá Italia”, Inter Milan còn duy trì một dự án cộng đồng đầy ý nghĩa, có sức mạnh trên toàn cầu. Dự án ấy mang tên Inter Campus.
Những câu chuyện về Inter Campus luôn có sức hút kỳ lạ. Đây là một dự án xã hội được ngài Massimo Moratti, cựu Chủ tịch đáng kính của Inter Milan, sáng lập vào ngày 20/2/1996, với đối tượng hướng đến là trẻ em từ 6 đến 14 tuổi trên khắp thế giới. Thông qua dự án này, bóng đá không chỉ là một môn thể thao để nâng cao sức khỏe, mà còn góp phần nuôi dưỡng ước mơ cho trẻ em nghèo; xóa bỏ nhiều định kiến, tệ nạn xã hội vốn đang tồn tại ở nhiều nơi. Cho đến nay, sau gần 25 năm hoạt động, Inter Campus đã có mặt ở 30 quốc gia, mang đến một cuộc sống mới tích cực hơn cho gần 20.000 đứa trẻ.
Bây giờ, mời các bạn đọc những mẩu chuyện liên quan đến dự án Inter Campus ở một số khu vực nhé.
Inter Campus ở Nicaragua: “Đừng sợ hãi khi mắc sai lầm”
Năm 2018, Carlos tròn 10 tuổi, bắt đầu cuộc hành trình của mình với Inter Campus cùng một số người bạn ở thủ đô Managua. Bốn năm sau khi tham gia dự án, dưới sự hướng dẫn tận tình và yêu thương của đội ngũ HLV gồm Arquimedes, Cesar, Wilber, David và Allan, cậu bé Carlos thay đổi rất nhiều. Ở tuổi 14, cậu là một trong những người anh lớn, đầy bản lĩnh ở Inter Campus.
Carlos chia sẻ: “Tôi luôn đặt niềm tin vào bản thân, nỗ lực hết mình trên sân bóng và ở trường học. Một trong những điều tôi học được ở đây là đừng sợ hãi khi mắc sai lầm. Tôi không lo lắng nhiều vì biết rằng mình sẽ làm tốt hơn vào lần sau. Hơn nữa, tôi luôn nhận được sự chia sẻ của mọi người. Trên sân bóng, nếu gặp khó khăn, tôi có thể quay lại phía sau, tìm đồng đội để chuyền về. Ở trường học, chúng tôi cũng luôn sát cánh bên nhau, giúp đỡ nhau”.

Vào tháng 6/2022, thời gian tham gia khóa học ở Inter Campus của Carlos và các bạn cùng lớp sẽ kết thúc. Khi suy nghĩ về điều này, cậu mỉm cười rạng rỡ. Điều này nghe có vẻ kỳ lạ. Tuy nhiên, các HLV của cậu, Allan và David, hiểu rất rõ cảm xúc ấy. Họ từng chứng kiến nhiều đứa trẻ rời Inter Campus với niềm vui trên môi.
Allan cho biết: “Đúng là chúng sẽ phải chia tay dự án khi bước sang tuổi 14. Nhưng chúng không bao giờ rời xa chúng tôi. Chúng sẽ quay lại, gặp những người bạn của mình trong quá trình tập luyện. Và chắc chắn chúng sẽ mặc áo đấu của Inter Milan”.
Carlos mỉm cười vì những gì cậu học được ở Inter Campus. Tất cả sẽ trở thành hành trang để cậu mang theo trong suốt phần đời còn lại.
Đặt mua áo đấu mùa 2021/22 của Inter Milan tại đây
Inter Campus ở Venezuela: “Bóng đá xóa bỏ định kiến”
Tại Caracas, sân bóng thường là nơi trú ẩn an toàn, đặc biệt là ở những khu vực có sự tồn tại của tội phạm và bạo lực. Các HLV của Inter Campus làm tất cả để bảo vệ nơi trú ẩn này. Hành động của họ được những người lớn trong cộng đồng ủng hộ. Nhờ Inter Campus, tinh thần đoàn kết lan tỏa đến những đứa trẻ. Vấn đề tuổi tác không thể trở thành rào cản của tình bạn, từ những thành viên nhỏ tuổi nhất đến những cô bé tuổi teen.
Trẻ em tham gia Inter Campus đều sống trong một quận, nhưng không học cùng một trường. Vì vậy, nhiều em chưa bao giờ gặp nhau cho đến khi bước vào dự án. Nơi hiếm hoi các em có thể gặp nhau từ trước là đô thị San Isidro, vùng ngoại ô Caracas. Ở đây, những ngôi nhà đặt sát đến mức bạn có thể bắt tay khi đứng ở 2 cửa sổ liền kề. Vì vậy, Inter Campus là nơi duy nhất những đứa trẻ, bao gồm cả nam lẫn nữ, có cơ hội gặp gỡ và sinh hoạt lành mạnh.

Nhằm tạo nên mối quan hệ lâu dài cho đến khi trưởng thành, các HLV ở Inter Campus còn đưa nội dung bảo vệ bản thân, xây dựng sự tôn trọng, tìm hiểu sự khác biệt trong cơ thể mỗi người vào chương trình giảng dạy. Ngoài việc hướng dẫn trực tiếp, các nội dung còn được đưa lên nền tảng mạng xã hội. Như vậy, việc xóa bỏ định kiến nam nữ, sự kỳ thị và xây dựng tình bạn bền vững thông qua thể thao sẽ được lan rộng.
Inter Campus ở Israel: “Bóng đá kết nối người tị nạn và người bản địa”
Yorai sinh năm 2000 tại Israel. Năm 2019, anh quyết định thực hiện nghĩa vụ dân sự thay vì nghĩa vụ quân sự bắt buộc. Trong thời gian thực hiện, anh tìm cách giúp đỡ những người tị nạn đến từ châu Phi đang cư trú tại Tel Aviv và trở thành tình nguyện viên của Elifelet. Sau thời gian tìm hiểu, anh biết được dự án Inter Campus, nơi nhiều trẻ em địa phương đang tập luyện bóng đá hàng tuần, đang mở rộng hợp tác với các hiệp hội dành riêng cho người tị nạn. Kết thúc đợt nghĩa vụ dân sự kéo dài 3 năm, Yorai vẫn ở lại với Inter Campus. Hàng tuần, anh tham gia hướng dẫn các trẻ em ở đây tập luyện.
Yorai chia sẻ: “Khoảnh khắc quan trọng nhất ở Inter Campus đối với tôi đó là trại hè vào tháng 7/2020. Trong một tuần, bọn trẻ dành nhiều thời gian tập luyện bóng đá, leo núi, bơi cùng nhau. Chúng có cơ hội kết thân, hiểu nhau nhiều hơn”.
Đồng hành cùng Yorai tại Inter Campus còn có Besan – HLV người Saudi Arabia, Arturo – HLV người Italia. Mới đây, họ chào đón một HLV mới có tên Simon và sự trở lại của Salah.
Simon vừa bước sang tuổi 22 giống như Yorai. Năm 7 tuổi, anh cùng cha mẹ rời Eritrea để đến Israel. Tại Tel Aviv, anh may mắn được một gia đình người bản địa nhận làm con nuôi. Họ giúp anh trải qua thời thơ ấu ngập tràn hạnh phúc. Simon sống ở nơi chỉ cách cha mẹ đẻ của mình vài phút đi bằng ô tô. Sở trường của anh là hoạt động thể thao, đặc biệt là bóng đá. Anh từng huấn luyện một đội bóng địa phương trong nhiều năm. Thật không may, anh không thể tham gia các giải đấu ở Tel Aviv. Chàng trai 22 tuổi vẫn được xem là người tị nạn và chưa có quốc tịch Israel.

Nói về Inter Campus, Simon không thể che giấu sự xúc động. Anh cho biết: “Tôi thích làm việc cho dự án này, không chỉ vì giá trị mà nó mang lại cho sự hội nhập, mà còn vì khả năng đem đến niềm hy vọng cho trẻ em tị nạn, những người đang nuôi dưỡng ước mơ tham gia một giải bóng đá trẻ nhưng không được cho phép do chúng không phải là người bản địa”.
Trong khi đó, Salah năm nay 34 tuổi. Anh rời quê hương Sudan vào năm 2008, đi bộ đến Chad. Anh tiếp tục đi ô tô đến Libya và Ai Cập, rồi sang Israel bằng chính đôi chân của mình. Anh biết đến dự án Inter Campus rất tình cờ: “Tôi là HLV tại Inter Campus kể từ khi dự án bắt đầu hoạt động ở Tel Aviv vào năm 2013. Nhờ sự can thiệp của mạng lưới Social Goal, tôi tránh được việc bị giam giữ trong trại tị nạn Holot vào tháng 12/2013. Thật may mắn, đến năm 2017, Holot đóng cửa vĩnh viễn”.
Sau vài năm nghỉ ngơi, Salah quay trở lại Inter Campus. Trong những ngày này, anh đang rất phấn khích vì có được thẻ căn cước Israel. Bây giờ, anh là một công dân Israel chứ không còn là người tị nạn nữa.
Câu chuyện về cuộc sống của những đứa trẻ và tình nguyện viên cho thấy dự án Inter Campus đang đi đúng hướng. Nhờ bóng đá, những người đến từ các dân tộc, nền văn hóa khác nhau có thể hòa nhập. Inter Milan và ngài Massimo Morratti đang duy trì một hoạt động rất ý nghĩa, phải không nào?
(*) Tổng hợp từ intercampus.inter.it
BÀI VIẾT KHÁC ⭢
Ricardo Rodriguez: “Tôi bị Gattuso cho ăn tát vài lần”
Ngày 28/4/2004 – Lần cuối cùng Roberto Baggio khoác áo tuyển Italia
Luciano Spalletti: “Tôi phải chịu trách nhiệm, xin đừng thương hại tôi”
Marcos Evangelista Cafu: “Chiếc Pendolino vĩnh cửu” nơi hành lang phải
Roberto Baggio: “Tôi từng thấy xấu hổ khi cầm phong bì tiền lương”
Buổi họp báo đặc biệt với Donnarumma
Federico Chiesa nhớ tuyển Italia rất nhiều
Francesco Totti: “Chỉ cần AS Roma gọi, tôi sẽ lại xỏ giày ra sân!”