Nhờ Luciano Moggi, sự nghiệp của Adrian Mutu như được giải cứu sau chuỗi ngày u tối. Nhưng vào thời điểm đặt bút ký hợp đồng, họ không thể lường trước những rắc rối do Chelsea tạo ra.
Tháng 1/2005, Adrian Mutu trải qua khoảng thời gian rất khó khăn. Tiền đạo người Romania không thể chơi bóng, điều làm cho anh cảm thấy hạnh phúc nhất. Vài tháng trước, trong một cuộc kiểm tra ma túy gắt gao, cơ thể của Mutu bị phát hiện có chứa cocain. Khi ấy, anh đang khoác áo Chelsea, đội bóng đã đưa anh về từ Parma. Ở mùa giải đầu tiên tại Stamford Bridge, anh ghi được 6 bàn thắng sau 25 trận. Sang mùa giải thứ hai, chàng trai 25 tuổi chỉ có 2 lần ra sân trước khi bị đình chỉ mọi hoạt động bóng đá. Liên đoàn bóng đá Anh (FA) đưa ra án phạt rất nặng: cấm Mutu thi đấu trong 7 tháng và nộp 20.000 bảng. Không lâu sau, anh bị Chelsea thanh lý hợp đồng.
Những tuần sau đó, Mutu thất nghiệp, đánh mất niềm tin của người hâm mộ và các đội bóng khác. Không ai muốn có sự phục vụ của anh. Sự tỏa sáng rực rỡ trong màu áo Hellas Verona và Parma không thể giúp chàng tiền đạo trẻ tìm được lối đi cho riêng mình. Trên thực tế, Mutu phải vắng mặt trong phần lớn thời gian của mùa giải 2004/05. Anh chỉ được phép thi đấu vào tháng 5/2005 và rất khó để được một đội bóng lớn quan tâm.

Cây cầu nối Livorno
Thế nhưng, cuộc đời luôn ẩn chứa nhiều bất ngờ. Vào một ngày, Ioan Becali, người đại diện của Mutu, nhận được cuộc gọi từ Italia. Ở đầu dây bên kia, một giọng nói lạnh lùng cất lên: “Tôi là Luciano Moggi đây, chàng trai của ông muốn đến Juventus không?”
Cánh cửa trở về Italia bỗng chốc rộng mở với Mutu. Không mất nhiều thời gian suy nghĩ, tiền đạo người Romania trực tiếp trả lời Moggi: “Vâng, tôi sẽ đến!”
Nụ cười nở trên môi chàng trai 25 tuổi, điều không xuất hiện trong suốt thời gian dài. Tuy nhiên, mọi chuyện không đơn giản như vậy. Juventus gặp vấn đề lớn: Đội hình của HLV Fabio Capello đã có đủ 3 cái tên được đưa về từ đất nước không thuộc khối EU là Igor Tudor, Marcelo Zalayeta và Stephen Appiah. Vậy nên, việc có thêm một cái tên khác theo diện này là không thể. Bộ óc tinh quái của Moggi bỗng tìm ra một khe hở. Quy định này chỉ áp dụng với những thương vụ mua cầu thủ từ nước ngoài, không phải từ Serie A. Giải pháp xuất hiện: để một đội bóng khác chiêu mộ Mutu và sau đó bán lại cho Juventus.

Moggi ngay lập tức nhấc máy, gọi đến Livorno. Aldo Spinelli, Chủ tịch đội bóng thành phố cảng, có mối quan hệ thân thiết với “Bố già” của Juventus. Livorno vừa trở lại Serie A sau 54 năm vắng bóng, được dẫn dắt bởi HLV trẻ Walter Mazzarri. Hàng công của họ bao gồm bộ đôi từng để lại ấn tượng sâu đậm tại Italia. Igor Protti, người 10 năm trước từng chấp nhận xuống Serie B cùng Bari dù đang là vua phá lưới Serie A, và Cristiano Lucarelli, một trong số những cái tên từ chối núi tiền của Juventus để gắn bó với đội bóng của thành phố cộng sản. Moggi biết tầm ảnh hưởng của bộ đôi này rất lớn, Mutu chắc chắn không có chỗ ở đây. Do đó, Livorno sẵn sàng làm cầu nối để cựu tiền đạo Chelsea đến sân Delle Alpi.
Quá trình đàm phán nhanh chóng được hoàn tất. Tháng 1/2005, Mutu ký hợp đồng với Livorno theo dạng chuyển nhượng tự do, rồi nhanh chóng cập bến Juventus. Raffaele Palladino chuyển đến đội bóng vùng Toscana theo chiều ngược lại, như một lời cảm ơn của Moggi.
Rắc rối với Mutu và Juventus bắt đầu
Mutu còn trẻ và rất tài năng. Ban lãnh đạo Chelsea cũng phải thừa nhận như vậy, dù họ từng đẩy tiền đạo người Romania ra đường. Thế nên, họ không thể ngồi yên khi chứng kiến Mutu gia nhập một đội bóng lớn. “The Blues” lục lại mọi giấy tờ liên quan đến cựu sao Parma, tìm những điểm có thể khai thác. Cuối cùng, họ yêu cầu anh bồi thường số tiền lên tới 15 triệu bảng.
Vài tuần sau khi ký hợp đồng 5 năm tại Turin, Mutu vẫn không thể trả lời phỏng vấn với tư cách là cầu thủ Juventus. Trên sân tập, anh cũng không được mặc trang phục có gắn logo của Bianconeri. Theo lịch, Mutu sẽ có buổi họp báo ra mắt đội bóng mới vào ngày 19/1/2005. Tuy nhiên, tất cả bị hoãn lại. Moggi là người duy nhất bên phía Juventus có mặt trong buổi họp báo ấy, khiến các phóng viên đến từ Romania thất vọng. Ông chia sẻ với tờ La Gazzetta dello Sport:
“Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, dưới ánh nắng mặt trời. Mutu không có mặt và sẽ không tập luyện cùng đội cho đến khi rắc rối ở Anh được giải quyết. Bây giờ, cậu ấy đang cố gắng lấy lại thể lực một mình. Chỉ vài ngày nữa thôi, khi Liên đoàn bóng đá Anh bật đèn xanh, cậu ấy sẽ làm điều đó cùng chúng tôi. Mutu sẽ ở lại Juventus. Cá nhân tôi đã theo dõi chàng trai này kể từ khi cậu ấy mới đến Italia. Trong quá khứ, tôi từng cố gắng đưa Mutu đến Juventus. Cocain ư? Mỗi người đều có những sai lầm. Tôi biết cầu thủ của mình sẽ không gục ngã và vướng vào chất cấm thêm lần nào nữa. Trước khi Mutu đến đây, chúng tôi đã thực hiện những bài kiểm tra cần thiết”.

Đến cuối tháng, Mutu chính thức trở thành cầu thủ của Juventus mà không phải trả bất kỳ khoản tiền bồi thường nào. Ngày 29/5/2005, “Lão phu nhân” giành chiến thắng 4-2 trước Cagliari và đăng quang Scudetto. Chàng trai 26 tuổi được HLV Capello tạo điều kiện ra mắt Juventus, thi đấu bên cạnh những nhà vô địch thực thụ. Anh từng hồi tưởng trong một buổi trả lời phỏng vấn:
“Họ luôn bảo vệ tôi trong thời gian tôi bị phạt và không thể ra sân chơi bóng ở Serie A. Trên sân tập, họ bắt tôi phải cố gắng như khi đang thi đấu. Đối thủ của tôi luôn là Zlatan Ibrahimovic, Alessandro Del Piero và David Trezeguet. Những buổi tập luôn rất chất lượng và có cường độ cao. Do đó, tôi chưa bao giờ bị lạc nhịp khi bước vào trận đấu”.
Đặt mua áo đấu mùa 2021/22 của Fiorentina tại đây
Chuỗi ngày tươi đẹp và u ám với Mutu
Sang mùa giải 2005/06, cái tên Mutu thường xuyên được người hâm mộ hô vang trên khán đài. Anh ra sân tổng cộng 44 trận, ghi 11 bàn thắng, giúp Juventus giành Scudetto thứ hai liên tiếp. Đáng tiếc, mọi nỗ lực của thầy trò HLV Capello đều bị tước bỏ sau thảm họa Calciopoli. Không chỉ đánh mất 2 danh hiệu Scudetto, “Lão phu nhân” còn bị giáng xuống Serie B. Hầu hết thành viên trong ban lãnh đạo đều vướng vào vòng lao lý, bao gồm cả “Bố già” Moggi. Hàng loạt ngôi sao như Zlatan Ibrahimovic, Patrick Vieira, Fabio Cannavaro, Lilian Thuram… dứt áo ra đi hoặc bị bán nhằm giúp Juventus giải quyết vấn đề tài chính.
Mutu cũng không ngoại lệ. Anh bị đẩy sang Fiorentina, trong khi Valeri Bojinov cập bến Delle Alpi theo chiều ngược lại. Trên tờ La Nazione, Moggi cay đắng thừa nhận: “Thời tiết đang bước sang tháng 5, nhưng tôi cảm thấy tháng 12 đang đến gần, bởi vì ban lãnh đạo mới của Juventus đã tặng cho Fiorentina một món quà Giáng sinh thật đẹp”.

Mutu gắn bó với Fiorentina trong 5 năm. Tại Artemio Franchi, anh gặp lại người thầy cũ Cesare Prandelli và kết hợp với Alberto Gilardino, đưa La Viola tiến vào trận chung kết UEFA Cup. Thế nhưng, đến tháng 1/2010, rắc rối tiếp tục đeo bám Mutu. Trong buổi kiểm tra y tế trước trận gặp Lazio ở Coppa Italia, anh bị phát hiện sử dụng doping. Án phạt cấm thi đấu 1 năm được đưa ra, sau đó giảm xuống 9 tháng, 6 tháng và kết thúc vào ngày 29/10/2010. Sau đó, Mutu tiếp tục bị Fiorentina phạt nội bộ, đình chỉ mọi hoạt động cho đến tháng 1/2011. Trong phần còn lại của mùa giải 2010/11, tiền đạo người Romania không thể cải thiện phong độ. Tháng 6/2011, anh bị đẩy sang Cesena.
Bên ngoài sân cỏ, cuộc sống của Mutu cũng không hề yên ả. Năm 2009, Chelsea tiếp tục tìm ra kẽ hở, muốn nhận được số tiền bồi thường 17,7 triệu bảng và sau đó tăng lên hơn 21 triệu bảng theo lãi suất. Cuộc chiến pháp lý diễn ra trong 10 năm, có sự can thiệp của cả Liên đoàn bóng đá thế giới (FIFA) và cả Tòa án trọng tài thể thao (CAS). Đến năm 2018, Chelsea được xử thắng kiện.

Nhưng ai sẽ phải trả số tiền ấy? Juventus có được sự phục vụ của Mutu, nhưng Livorno mới là đội bóng chiêu mộ cựu tiền đạo Chelsea sau khi anh rời Stamford Bridge. Người đại diện Ioan Becali đổ lỗi tất cả cho Juventus, vì chính họ tạo nên màn kịch này. Luật sư Mattia Grassani đại diện cho “Lão phu nhân”, cũng tỏ ra bối rối, vì rõ ràng đây là chuyện của Chelsea với cá nhân Mutu. Từ Toscana, Chủ tịch Spinelli của Livorno nổi giận. Ông phàn nàn với Corriere dello Sport: “Mutu chỉ có mặt ở đội bóng của chúng tôi trong nửa giờ và sau đó đến Juventus. Do đó, tôi thấy Livorno không phải chịu trách nhiệm”.
Cuối cùng, bằng sự dàn xếp khéo léo, câu chuyện này kết thúc trong êm đẹp. Mutu chơi bóng ở Italia thêm một mùa giải, trước khi lang bạt sang Pháp, Ấn Độ và có hai lần trở về quê nhà Romania thi đấu. Năm 2016, anh tuyên bố giải nghệ trong màu áo đội bóng quê hương Targu Mures.
(Lược dịch từ bài “Quando Mutu andò alla Juventus via Livorno: “Parcheggiato per mezz’ora”” trên tờ Goal).
Bài viết này làm bạn cảm thấy thú vị? Nếu có, hãy mời mình một ly cà phê nhé.
Ghé thăm góc review của “Khoảnh khắc Serie A” tại đây
BÀI VIẾT KHÁC
TƯỜNG THUẬT: HLV Gennaro Gattuso họp báo ra mắt tuyển Italia
Cristian Chivu: “Tôi luôn sống với tinh thần Interismo!”
Ricardo Rodriguez: “Tôi bị Gattuso cho ăn tát vài lần”
Ngày 28/4/2004 – Lần cuối cùng Roberto Baggio khoác áo tuyển Italia
Luciano Spalletti: “Tôi phải chịu trách nhiệm, xin đừng thương hại tôi”
Marcos Evangelista Cafu: “Chiếc Pendolino vĩnh cửu” nơi hành lang phải
Roberto Baggio: “Tôi từng thấy xấu hổ khi cầm phong bì tiền lương”
Buổi họp báo đặc biệt với Donnarumma