Marek Hamsik: “Ở Napoli, có đến 3 triệu huấn luyện viên”

Hamsik

Hôm nay, Marek Hamsik tròn 38 tuổi. Nhắc đến Marekiaro là nhắc đến tình yêu của anh với Napoli. Dưới đây là những lời chia sẻ của chính Hamsik, được viết trên tờ The Players’ Tribune vào năm 2017.

Ở Napoli, chúng tôi không chỉ có một HLV, mà có đến 3 triệu người.

Mỗi người đàn ông, phụ nữ và cả trẻ nhỏ đều tin rằng mình biết điều gì là tốt nhất cho Napoli. Mỗi cậu bé 4 tuổi, chạy chơi trong công viên cũng biết đội bóng phải làm thế nào để ghi thêm bàn thắng. Mỗi cụ bà 90 tuổi vừa chăm sóc khu vườn nhỏ của mình, vừa có thể nói tại sao chúng ta cần thay đổi sơ đồ chiến thuật.

Cái cảm giác ấy, cái đam mê ấy, nó chảy trong huyết quản của họ.

Bóng đá ở Napoli giống như một tôn giáo, và sân San Paolo chính là nhà thờ. Napoli là CLB lớn duy nhất ở vùng này, và người dân Napoli coi mình là một phần của đội bóng, vì họ thực sự là như thế. Bóng đá là điều đầu tiên được họ nghĩ tới khi vừa tỉnh giấc, là câu chuyện mà họ nhắc đi nhắc lại suốt cả ngày, và là giấc mơ được họ mang theo mỗi đêm. Đôi khi với họ, bóng đá giống như là thứ duy nhất trên đời này còn ý nghĩa.

Tôi đã quen với điều đó. Bóng đá đã là cuộc đời tôi suốt 29 năm qua. Những cảm xúc đang tuôn chảy trong từng mạch máu của người Napoli ấy ư? Chúng cũng ở trong tôi. Chúng đã ở đó từ ngày tôi mới 7 tuổi, ở Slovakia, khi lần đầu tiên tôi thấy hai cầu thủ Brazil chơi thứ bóng đá điên cuồng ở California.

Hamsik
Hamsik thời còn là cầu thủ trẻ ở Slovan Bratislava.

World Cup 1994 được tổ chức ở Mỹ. Ở Banska Bystrica – thành phố nơi tôi lớn lên – các trận đấu phát sóng lúc 11 giờ đêm. Bố mẹ tôi đi làm cả ngày nên mệt lả, không thể thức xem. Thế là tôi ngồi một mình trước chiếc TV trong phòng khách. Truyền hình Slovakia phát rất nhiều trận của đội Brazil. Tập thể ấy nhanh khủng khiếp, tôi chưa bao giờ thấy đội nào giống như vậy.

Tuyển Brazil có hai tiền đạo là Romario và Bebeto. Tôi bị họ mê hoặc. Những pha rê bóng, những đường chuyền, tốc độ di chuyển… tôi xem tất cả các trận của họ. Lối đá mà người Brazil trình diễn hoàn toàn khác với bất kỳ thứ bóng đá nào tôi từng thấy ở Slovakia, hay thậm chí trong những trận cầu lớn ở châu Âu mà tôi hay xem trên TV. Nó tự do và sáng tạo đến kinh ngạc.

Lúc đó, tôi đã chơi bóng được ba năm. Bố mẹ mua cho tôi đôi giày đầu tiên trước cả khi tôi bắt đầu tập luyện. Ban đầu, HLV xếp tôi đá ở hàng tiền vệ. Ông ấy bảo tôi hãy thường xuyên dâng cao để tấn công. Và từ đó, vị trí của tôi không bao giờ thay đổi. Ngay lập tức, tôi yêu vai trò số 10. Ở đó, tôi được phép sáng tạ, và có thể nhìn bao quát cả sân.

Thế nên mỗi khi xem TV, tôi luôn tìm những cầu thủ chơi ở vị trí giống mình. Tôi dõi theo Zinedine Zidane và Pavel Nedved. Họ nhanh, nhưng không quá nhanh – giống tôi vậy. Họ chuyền bóng tuyệt vời và đọc trận đấu xuất sắc. Tôi muốn trở thành cầu thủ như họ. Vì thế, trong bất kỳ đội bóng nào, tôi cũng cố gắng giữ lấy vị trí mà mình được giao phó từ thuở ban đầu.

Năm 15 tuổi, tôi rời nhà. Tôi chuyển đến Bratislava, thủ đô của Slovakia, để gia nhập Slovan Bratislava. Đó là một CLB lớn hơn nhiều so với đội bóng ở quê nhà và mang đến trình độ bóng đá cao hơn hẳn. Nhưng tôi cũng chẳng ở đó lâu. Chỉ hai năm sau, tôi rời đi hơn 800 cây số, đến một CLB mới, một đất nước mới và một cuộc sống mới: Italia. Tôi xa nhà hơn, nhưng lại gần hơn với giấc mơ trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.

Brescia là một thành phố nhỏ ở miền Bắc Italia. Việc thích nghi với cuộc sống mới ở đó không quá khó, bởi ngay từ đầu, tôi đã có cảm giác như mình thuộc về nơi này. Con người ở đây thật thân thiện và hiếu khách, khiến tôi không thể không cảm thấy mình được chào đón.

Trong vài tháng đầu, tôi phải đi học văn hóa. Điều này không hề dễ dàng, bởi tôi không biết một từ nào trong tiếng Italia.

Nhưng tình cảm mà mọi người dành cho tôi thì thật lớn lao. Tất cả bọn trẻ ở trường đều muốn tôi có cảm giác như ở nhà. Chúng rủ tôi đến nhà mình để ăn tối, dẫn tôi đi khắp thành phố, cố gắng hết sức để miêu tả cho tôi hiểu về những món ăn mà chúng tôi thưởng thức, về những nơi mà chúng tôi ghé qua, dù chúng tôi chẳng nói cùng ngôn ngữ.

Hamsik
Edinson Cavani, Marek Hamsik và Ezequiel Lavezzi thời còn ở Napoli. Ảnh: Getty Images.

Dần dần, lối sống Italia trở thành lối sống của tôi. Và trên sân cỏ, tôi cũng thay đổi để thích nghi. Tôi bắt đầu được thi đấu cùng đội một của Brescia, và chất lượng bóng đá ở đây vượt xa tất cả những gì tôi từng trải qua trước đó.

Ba năm sau, tôi lại bước tiếp một chặng đường mới. Lần này, ít nhất là trong giai đoạn đầu, tôi không có cảm giác quá xa lạ, vì tôi vẫn ở lại nước Italia. Năm 2007, Brescia bán tôi cho Napoli.

Ngày đầu tiên tôi đặt chân đến Napoli cũng chính là ngày mà Ezequiel Lavezzi tới. Các nhân viên của đội bóng dẫn chúng tôi đi một vòng sân San Paolo, rồi sau đó đưa ra mắt báo chí. Chỉ trong vài giờ đồng hồ ấy, tôi đã nhận ra nơi này khác biệt với tất cả những nơi tôi từng đến, và có lẽ sẽ không đâu trên đời giống được.

Tôi nhìn thấy những bức hình của các huyền thoại Napoli treo trên tường sân vận động: những cái tên vĩ đại như Diego Maradona, Ciro Ferrara và Giuseppe Bruscolotti. Tôi nhìn thấy những chiếc cúp Serie A, những chiếc cúp Coppa Italia. Và ngay lúc ấy, tôi hiểu rằng: Napoli là một thành phố đặc biệt, và Napoli cũng là một CLB đặc biệt.

Chỉ vài ngày sau khi ký hợp đồng, tôi bắt đầu đi tìm ngôi nhà đầu tiên của mình ở thành phố này. Và dường như, bất cứ ai tôi gặp cũng đã biết tên tôi, biết câu chuyện của tôi. Tôi không thể tin nổi. Tình cảm mà tôi từng nhận được ở Brescia hóa ra chẳng là gì so với sự cuồng nhiệt của người hâm mộ Napoli. Ở Brescia, tôi chỉ là một cậu trai trẻ chẳng mấy ai biết đến. Nhưng ở Napoli, ngay cả khi tôi chỉ bước vào quán để gọi một tách cà phê, tôi cũng sẽ gặp một cổ động viên Napoli.

Thực ra, ở Napoli, khái niệm “cổ động viên Napoli” gần như chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Bởi nếu bạn sinh ra ở Napoli, thì bạn chính là một phần của Napoli.

Sau vài năm, tôi cứ nghĩ rằng mình đã hiểu hết niềm đam mê của người dân thành phố này.

Nhưng rồi, khi chúng tôi giành Coppa Italia năm 2012, tôi mới thật sự thấy Napoli là như thế nào. Đã 25 năm kể từ lần cuối cùng đội bóng nâng cao chiếc cúp đó, và sau chiến thắng ở Roma, tôi chứng kiến một diện mạo khác của thành phố.

Nó… điên rồ.

Tôi nghĩ đó là cách mô tả đúng nhất. Một sự “điên rồ” tuyệt vời. Kiểu điên rồ đẹp nhất trên đời.

Napoli
“Sau chiến thắng ở Roma, tôi chứng kiến một diện mạo khác của thành phố”.

Khi chúng tôi trở về từ Roma, người dân đổ ra đường từ mọi căn hộ, những lá cờ xanh trắng treo kín trên từng khung cửa sổ, khung cảnh ấy như một giấc mơ. Ở đây, chiến thắng mang một ý nghĩa lớn lao hơn bất kỳ nơi nào khác trên thế giới. Bởi vì, khi chúng tôi – những cầu thủ – chiến thắng, thì cũng đồng nghĩa với cả thành phố này, cả dân tộc này cùng chiến thắng. Chính điều đó đã làm cho Napoli trở nên đặc biệt đến thế.

Từ sau ngày ấy, những trận đấu ở Champions League hay Europa League lại mở ra cho tôi một góc nhìn khác về Napoli. Các đội bóng đến từ khắp châu Âu đặt chân đến đây, và bạn có thể thấy rõ trên gương mặt họ vẻ choáng ngợp bởi sự cuồng nhiệt và tiếng hò reo như sóng vỡ của các tifosi. Chúng tôi có thể không sở hữu sân vận động lớn nhất châu Âu, thậm chí không lớn nhất đất nước Italia, nhưng các cổ động viên của Napoli đã biến nó thành một nơi vượt lên trên mọi giới hạn.

Được đứng trên thảm cỏ của San Paolo, lặng nghe khúc nhạc Champions League vang vọng khắp khán đài… với tôi, đó chính là âm thanh tuyệt diệu nhất.

Ở Napoli, và ở Italia, tôi đã có tất cả những gì mình từng cần trong đời.

Bóng đá quan trọng với tôi, và được khoác áo Napoli suốt 10 năm qua là một trong những vinh dự lớn lao nhất cuộc đời. Nhưng lý do khiến tôi gắn bó lâu đến vậy không chỉ nằm ở bóng đá.

Tại Napoli, tôi tìm thấy một cộng đồng, một gia đình, một nơi chiếm vị trí vô cùng đặc biệt trong trái tim tôi. Tôi cần nhiều hơn là một khoản lương hay những chiếc cúp. Tôi cần cảm thấy một điều gì đó rung lên trong tâm hồn mình.

Napoli đã cho tôi điều ấy, và tôi sẽ mãi mãi biết ơn.

Cảm ơn.

(Lược dịch từ bài “For Naples: Marek Hamsik’s heartfelt letter on 10-year anniversary of Napoli signing” trên trang Sky Sport).

Đặt mua tự truyện của Filippo Inzaghi tại đây

ca phe

Đăng nhập