Kakhaber Kaladze đối mặt với quá khứ đau buồn

Sau nhiều năm, Kakhaber Kaladze vẫn chưa nguôi ngoai nỗi đau mất người em trai Levan. Điều đó được anh kể lại trong buổi trả lời phỏng vấn với La Gazzetta dello Sport mới đây.

Kaladze hiện là Thị trưởng thành phố Tbilisi và đang bận rộn chuẩn bị cho chiến dịch tranh cử nhiệm kỳ thứ ba liên tiếp. Tuy nhiên, anh vẫn dành thời gian ngồi lại với La Gazzetta dello Sport để hồi tưởng về những gì mình đã trải qua, dẫn đến quyết định dấn thân vào chính trường. Giờ đây, anh cũng vui mừng khi chứng kiến con trai theo đuổi sự nghiệp bóng đá. Cậu con trai ấy là Levan Kaladze, được đặt theo tên người anh đã mất của Kakhaber.

Kaladze
Con trai của ngài Thị trưởng Tbilisi.

Cuối tháng 7 vừa rồi, Levan chính thức bước vào thế giới bóng đá chuyên nghiệp ở tuổi 16. Cảm xúc của anh như thế nào?

“Tôi tự hào, hạnh phúc vì thằng bé yêu bóng đá và đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu. Chuyện tương lai thì chúng ta phải chờ xem thế nào. Nhưng ý chí trở thành cầu thủ thì nó có thừa. Nếu muốn thành công, nó phải làm việc và nỗ lực hết sức”.

Việc mang họ Kaladze sẽ là lợi thế hay trở thành áp lực cho Levan?

“Tôi không biết. Chắc chắn mọi người sẽ kỳ vọng rất nhiều ở nó. Điều thuận lợi là nó sẽ nhận được sự giúp đỡ từ một người cha từng có nhiều năm chơi bóng đỉnh cao. Hơn nữa, tôi từng đá cùng vị trí với nó, tức trung vệ lệch trái hoặc hậu vệ trái. Tôi có thể cho nó một vài lời khuyên”.

Levan giống anh đến mức nào?

“Rất nhiều. Thể hình của Levan rất to lớn, mới 16 tuổi mà đã cao 1m90. Kỹ năng sử dụng chân trái của nó tốt, nhưng vẫn có thể và cần phải tiến bộ hơn. Tôi hy vọng con sẽ còn giỏi hơn cả tôi. Tôi biết điều đó không dễ dàng, nhưng nếu biết hy sinh, chăm chỉ, có bản lĩnh và khát khao, thêm một chút may mắn, nó có thể vươn tới đỉnh cao”.

Con trai của anh sinh năm 2009, và anh đã đặt cho cậu bé cái tên của người em trai từng bị bắt cóc rồi sát hại?

Điều đã xảy ra với em trai tôi thật khủng khiếp, khiến gia đình tôi phải chịu đựng đau đớn tột cùng và năm đầu tiên của tôi ở AC Milan bị nỗi lo lắng hủy hoại hoàn toàn. Năm 2001, em tôi bị bắt cóc. Đến năm 2006, thi thể của em được tìm thấy. Đó là những nỗi đau sẽ theo tôi suốt cuộc đời. Tôi vẫn không thể tìm được sự thanh thản trước những gì đã xảy ra với em trai”.

Kaladze
Levan Kaladze và Kakhaber Kaladze.

Làm thế nào để anh có thể tiếp tục bước về phía trước?

“Tôi không biết mình đã thấy sức mạnh từ đâu. Nhưng việc ở AC Milan và chơi bóng cùng một tập thể tuyệt vời đã giúp tôi rất nhiều. Hơn nữa, bản tính của tôi vốn mạnh mẽ. Tôi biết nếu mình gục ngã, cả gia đình sẽ bị cuốn theo. Vì vậy, tôi đã đứng dậy và chúng tôi vượt qua bi kịch đó. Việc con trai tôi mang tên Levan giúp ký ức về em trai sống mãi trong tôi”.

Với khối lượng công việc của Thị trưởng Tbilisi, anh có theo sát sự nghiệp của con trai không?

“Tôi vẫn tìm được thời gian, dù việc quản lý thủ đô của đất nước – một thành phố 1,5 triệu dân – là rất phức tạp. Trong bóng đá cũng như chính trị, một cá nhân chẳng thể làm được gì, ngay cả khi bạn là Ronaldo… Bạn cần phải có một đội ngũ lớn làm việc cùng. Xét về khía cạnh này, tôi rất may mắn. Đó là lý do tôi quyết định tái tranh cử nhiệm kỳ thứ ba trong cuộc bầu cử vào ngày 4/10 sắp tới, và tôi tin mình sẽ thắng. Với đảng Giấc mơ Georgia, chúng tôi muốn thủ đô và đất nước tiếp tục phát triển”.

Cuộc chiến giữa Nga và Ukraine đã kéo dài hơn 3 năm. Từ góc nhìn của Georgia, quốc gia láng giềng, anh thấy thế nào?

“Tình hình ở khu vực chúng tôi đáng lo ngại. Nhìn rộng hơn, tôi lo cho những gì đang xảy ra trên thế giới. Tất cả các cuộc xung đột đang mang lại chết chóc và tàn phá. Chúng tôi, với tư cách là một phần của châu Âu, đang làm mọi điều có thể để chiến tranh chấm dứt”.

Kaladze
Kakhaber Kaladze ở hiện tại.

Tại Tbilisi, anh và các cộng sự có hỗ trợ người Ukraine phải rời bỏ quê hương?

“Một số người đã đến đây và ở lại, số khác thì sống ở các thành phố lân cận. Họ đang sống trong một hoàn cảnh kinh khủng: có người mất người thân, mất nhà cửa và mọi thứ mà họ từng có. Tôi hy vọng chiến tranh sẽ sớm kết thúc”.

Anh cảm thấy thoải mái hơn khi là hậu vệ hay là Thị trưởng?

“Làm Thị trưởng là một nhiệm vụ quan trọng, với trách nhiệm rất lớn. Nhưng khi làm được điều gì đó tốt đẹp cho thành phố và người dân cảm thấy hài lòng, tôi có một niềm vui lớn như khi giành chức vô địch cùng AC Milan”.

Anh muốn gửi thông điệp gì tới Franco Baresi, người đang trải qua giai đoạn khó khăn về sức khỏe?

“Tôi đã nghe tin và hy vọng Franco sẽ sớm bình phục. Tôi luôn ở bên ông ấy và rất yêu quý ông ấy”.

Với các đồng đội ở AC Milan, các ông vẫn giữ liên lạc qua WhatsApp?

“Chúng tôi từng là một tập thể tuyệt vời và vẫn là bạn bè sau ngần ấy năm. Được chơi bóng ở AC Milan là niềm tự hào và hạnh phúc to lớn đối với tôi. Nhờ có chủ tịch Silvio Berlusconi, Adriano Galliani và Ariedo Braida, một gia đình thực sự đã được hình thành. Chúng tôi chỉ cần tập trung chơi bóng, mọi chuyện ngoài sân cỏ đều đã có họ lo. Họ cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong vụ việc của em trai. AC Milan không chỉ là một CLB với bề dày lịch sử, mà đã và sẽ luôn là một ngôi nhà thứ hai của tôi”.

AC Milan
Kaladze cùng AC Milan vô địch Champions League 2006/07. Ảnh: Getty Images.

Nếu phải chọn một kỷ niệm ở những năm tháng khoác áo Rossoneri, anh sẽ chọn Champions League đầu tiên hay thứ hai?

“Chiếc cúp thứ hai giúp chúng tôi rửa hận thất bại ở Istanbul trước Liverpool, nhưng chiếc đầu tiên là điều vô cùng đặc biệt vì trong đội khi đó có nhiều cầu thủ trẻ chưa từng trải qua cảm giác như vậy. Đánh bại Juventus ở Manchester là điều độc nhất vô nhị, và phần lớn công lao thuộc về Carlo Ancelotti – một con người đặc biệt”.

Hiện tại, HLV của AC Milan là Massimiliano Allegri. Anh đánh giá thế nào?

“Allegri là người thuộc về chiến thắng, còn Modric là một ngôi sao xuất chúng. Tôi chúc AC Milan sớm trở lại Champions League – ngôi nhà đích thực của CLB – và rồi giành chức vô địch thêm ít nhất một lần nữa. Dù ở xa, tôi vẫn sẽ luôn là một Milanisto”.

ca phe

Đăng nhập