Cuối tháng 10/2023, Alejandro Gomez bị cấm thi đấu 2 năm vì dương tính với doping. Trang Relevo cho biết kết quả kiểm tra của Il Papu được lấy từ mẫu xét nghiệm được thực hiện vào tháng 11/2022, khi anh đang khoác áo Sevilla và chuẩn bị cùng tuyển Argentina lên đường tham dự World Cup tại Qatar.
Đến tháng 12/2024, Relevo thực hiện buổi phỏng vấn độc quyền với Gomez, khi anh đang tập luyện tại Renate. Dưới đây những lời được hai bên chia sẻ.
Lưu ý trước khi đọc bài: “CELAD” là viết tắt của Comisión Española para la Lucha Antidopaje en el Deporte, tức Ủy ban chống doping Tây Ban Nha.
Renate là một đô thị nhỏ ở Italia với 3.974 cư dân, thuộc tỉnh Monza và Brianza, vùng Lombardia. Ở đây, một đội bóng cùng tên đang chơi ở Serie C.
Bầu trời quang đãng, và ánh nắng mùa đông ấm áp chẳng khác gì tiết trời xuân. Tôi đến nơi đúng lúc buổi tập của các cầu thủ trẻ vừa kết thúc. Và Alejandro Gomez– một gương mặt vô cùng quen thuộc với người hâm mộ bóng đá thế giới – vừa chia tay các đồng đội.
“Tôi đi tắm, thay đồ rồi ra ngay,” anh nói khi thấy tôi đến.
Papu Gomez mang theo cảm giác rằng mọi thứ đang diễn ra không như ý muốn của anh. Điều đó thể hiện trên khuôn mặt với ánh mắt u buồn và phần nào đỏ ở từng câu nói của anh.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, chúng tôi chọn một góc giữa sân tập, đặt hai chiếc ghế xuống và bắt đầu câu chuyện. Không vội vã, không áp lực…

Xuyên suốt sự nghiệp, có khoảnh khắc nào mà anh muốn xóa khỏi tâm trí không?
“Chắc chắn là có rồi. Đến ngày hôm nay, tôi vẫn hay tự hỏi bản thân những câu như ‘Tại sao mình lại uống loại siro đó?’, ‘Tại sao mình lại quên báo cho bác sĩ biết rằng mình đã uống siro ho?”… Tuy nhiên, tôi luôn tin rằng mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó. Nhiều lần, tôi đùa rằng: ‘Nếu vô địch World Cup, tôi sẽ không chơi bóng nữa’. Rồi tôi đã vô địch World Cup, chơi thêm vài tháng nữa và… bị treo giò. Vì vậy, con người ta phải rất cẩn thận với những điều mình mong ước, bởi vì cuộc sống luôn có cách đáp lại chúng theo cách riêng. Dù sao thì may mắn là hôm nay tôi vẫn ở đây và đang tận hưởng niềm vui chơi bóng trở lại”.
Anh nhận thông báo về án phạt như thế nào? Theo những gì tôi đọc, nó đến trước trận chung kết…
“Đúng vậy, đúng vậy. Thật kinh khủng, thật sự kinh khủng. Tôi nghĩ đó là một trong những điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với một vận động viên, chỉ xếp sau chấn thương nghiêm trọng. Trong trường hợp của tôi, anh hãy tưởng tượng mà xem. Tôi đang sống trong khoảnh khắc đẹp nhất của sự nghiệp, chuẩn bị cho một trận chung kết World Cup, tôi mở email và thấy… CELAD. Email đó có nội dung: ‘Alejandro Gómez, CELAD, kiểm tra doping, dương tính, terbutaline’. Tôi liền nghĩ: ‘Cái quái gì thế này?’. Tôi chẳng hiểu gì cả.
Khi tôi hỏi bác sĩ ‘terbutaline’ là gì, ông ấy nói đó thường là một thành phần có trong siro ho. Ngay lập tức, tôi quay sang hỏi vợ xem có chai siro ho nào ở nhà chứa chất này không. Và đúng vậy, có một chai siro ho tên là Flutox. Khi đó, tôi mới nhận ra rằng mình đã uống nhầm siro của con. Và thề với anh, tôi cảm thấy như mình phát ốm vậy”.
Làm thế nào để anh vượt qua những khoảnh khắc đó?
“Hai ngày trước trận chung kết World Cup, tôi ở trong tình trạng rất tệ. Tôi bị sốt, lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi không biết liệu mình có bị cấm thi đấu ngay lúc đó hay không, có bị phạt khi đặt chân xuống sân trong trận chung kết hay sau trận đấu. Tôi hoàn toàn không biết điều gì sẽ xảy ra.
Sau đó, quy trình thủ tục hành chính bắt đầu với các luật sư và CELAD. Lúc đó, tôi không muốn nói gì với tuyển Argentina cả, vì tôi cảm thấy không công bằng và sẽ rất ích kỷ nếu tôi tiết lộ điều đó ngay trước trận đấu quan trọng nhất trong sự nghiệp của tất cả chúng tôi. Tôi không thể để sự tập trung của mọi người vào trận chung kết bị phân tán. Sau này, tôi mới nói với HLV, bác sĩ và một số đồng đội thân thiết của mình”.

Vậy nên trận chung kết World Cup là một khoảnh khắc đẹp… nhưng vui buồn đan xen với anh?
“Sau khi trận đấu kết thúc, tôi có cảm giác hạnh phúc vì đã giành được chức vô địch, nhưng đồng thời cũng trống rỗng vì sự bất định về tương lai của mình. Tôi không biết liệu mình sẽ bị cấm thi đấu ngay lập tức hay một tuần sau.
Một nhà vô địch thế giới sắp xuất hiện trên các bản tin vì doping… Mọi người có thể nghĩ bất cứ điều gì về chuyện này. Họ nghĩ rằng ai dính doping thì chắc chắn là dùng chất kích thích, nhưng thực tế chẳng liên quan gì cả. Chỉ cần một lượng nhỏ chất cấm cũng đủ để…”
Vào tháng 10, chúng tôi đã đưa tin trên Relevo…
“Đúng vậy, chúng tôi biết rằng một ‘quả bom’ sắp phát nổ. Ngày nay, thật đáng tiếc khi với mạng xã hội, mọi thứ lan truyền cực kỳ nhanh. Chúng tôi hiểu rằng ngay khi tin tức được đăng tải, nó sẽ xuất hiện khắp thế giới – ở Tây Ban Nha, Italia, Argentina.
Đó là một khoảnh khắc khó khăn, tồi tệ, đặc biệt là những cuộc khủng bố qua điện thoại. Hãy tưởng tượng mà xem, ai cũng nhắn tin cho tôi. Các nhà báo hỏi chuyện gì đã xảy ra. Điều tệ nhất là tôi không thể nói bất kỳ điều gì. Tôi đã phải giữ bí mật này suốt 10 tháng vì tôi không biết chuyện gì tiếp theo sẽ đến. Các thủ tục xem xét án cấm thi đấu vẫn đang diễn ra.
Tôi phải chờ đợi quyết định cuối cùng, nhưng tôi không biết nó sẽ được đưa ra khi nào, không biết sẽ bị cấm trong một tháng, hai tháng, sáu tháng hay một năm. Vì vậy, tôi đã giữ kín thông tin trong lòng suốt 10 tháng. Khoảng thời gian đó thật kinh khủng. Tôi tiếp tục chơi bóng, nhưng ngày nào cũng thức dậy với suy nghĩ rằng có thể hôm nay mình sẽ bị cấm thi đấu”.
Mỗi ngày với anh đều là ác mộng?
“Tôi luôn nghĩ: ‘Hôm nay, tin tức sẽ xuất hiện trên các phương tiện truyền thông’. Và điều đó thực sự khiến tôi đau đớn từ trong lòng. Rất rất nhiều.
Thành thật mà nói, tôi gần như không thể ngủ. Hôm nào tôi cũng thức dậy vào lúc 4 hoặc 5 giờ sáng, khó thở vì những cơn lo âu…”

Có ai trong giới bóng đá đã thể hiện sự ủng hộ hay quan tâm đến anh không?
“HLV Lionel Scaloni cứ hai hoặc ba tháng lại gọi cho tôi, nhắn tin hỏi xem tình hình thế nào, có tin tức gì mới không. Ông ấy luôn gần gũi, quan tâm đến mọi thứ về tôi. Ông ấy không thể giúp được nhiều, nhưng lúc nào cũng thể hiện sự đồng cảm và là một trong những người luôn dõi theo tôi trong suốt khoảng thời gian đó”.
Còn ở Sevilla thì sao?
“Tôi không biết nữa, điều đó khiến tôi có chút hoài nghi. Monchi biết chuyện này, chủ tịch José María del Nido Junior cũng biết. Các luật sư của tôi đã cố gắng liên lạc với luật sư của CLB, nhưng họ đã đóng cửa ngay từ lúc đó. Họ nói rõ rằng họ sẽ không chịu trách nhiệm về bất cứ điều gì, để tôi hoàn toàn đơn độc giữa thời điểm khó khăn”.
Ở Sevilla, anh đã giành được một Europa League giữa thời điểm đội bóng không còn ổn định như trước…
“Thực sự Sevilla quản lý rất kém. Thật khó hiểu khi sau ba năm liên tiếp dự Champions League và thu về 100 triệu từ chuyển nhượng, CLB lại rơi vào khủng hoảng tài chính và sa sút đến mức này.
Họ đã có những bản hợp đồng không tốt, thay đổi quá nhiều giám đốc thể thao, không tiếp tục các dự án dài hạn… Từ một đội đá Champions League, họ lại rơi vào cuộc chiến trụ hạng.
Sevilla không phải là một đội bóng dễ chơi. Họ có một lượng CĐV cuồng nhiệt, luôn đòi hỏi rất cao. Và khi kết quả không tốt, áp lực sẽ rất lớn. Nhiều cầu thủ trẻ không thể chịu nổi sức ép đó”.

Quay lại với án phạt của anh. Anh có thể xin giấy phép sử dụng thuốc vì lý do y tế dựa trên hồ sơ bệnh án sau khi uống siro không?
“Không. Thứ nhất, họ chủ yếu thông báo cho tôi khi tôi đang tham dự World Cup ở Qatar. Sau đó, tôi về Argentina và thời hạn đã trôi qua.
Thứ hai, Sevilla đã sa thải bác sĩ chính của CLB. Điều này cũng khiến tôi khá ngạc nhiên. Tôi không biết họ sa thải ông ấy vì đội có quá nhiều ca chấn thương hay vì họ đã biết điều gì đó về chuyện của tôi…
Rồi thời gian cứ thế trôi qua. 15 ngày quy định đã hết, và tôi không thể làm gì được nữa”.
Nhưng anh có hóa đơn mua siro từ trước khi uống mà?
“Đúng, đúng, đúng, tất nhiên rồi. Tôi có đầy đủ bằng chứng, có cả đơn thuốc của bác sĩ nhi khoa kê cho con trai út của tôi.
Có hai đơn thuốc rõ ràng chứng minh rằng chai siro đó là của con tôi, rằng tôi không hề mua nó để tìm kiếm bất kỳ lợi ích thể thao nào”.
Trong những trường hợp khác, như Raúl de Tomás, Cơ quan Chống Doping Tây Ban Nha đã giảm án từ bốn năm xuống còn một tháng kèm theo tiền phạt, vì anh ấy thừa nhận đã uống thực phẩm bổ sung có chứa ostarine theo lời khuyên của chuyên gia dinh dưỡng. Anh nghĩ gì về điều này?
“Tôi không có gì chống lại Raúl de Tomás hay bất kỳ ai cả. Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên là sự khác biệt giữa các án phạt. Tại sao một người chỉ bị cấm một tháng còn tôi lại hai năm? Tại sao tôi nhận mức án tối đa, còn cậu ấy gần như chẳng bị gì?
Tiền phạt thực ra không quan trọng, vì chúng tôi là cầu thủ chuyên nghiệp, kiếm được rất nhiều tiền. Họ có thể phạt một triệu đô, tôi vẫn sẽ trả nếu điều đó giúp tôi không bị cấm thi đấu. Nhưng 3.000 euro thì thực sự là con số quá nhỏ, gần như nực cười.
Điều làm tôi thấy khó hiểu là CELAD đã làm rất nhiều điều sai trái trong nhiều năm qua. Rất nhiều trường hợp doping bị che đậy, và có cảm giác như họ đang muốn lấy tôi ra làm ‘tấm gương’ để ghi công. Tôi thật sự không hiểu vì sao họ lại đối xử với tôi tệ đến vậy.
Tôi không muốn đóng vai nạn nhân hay gì cả. Tôi đã mắc sai lầm, tôi đã uống chai siro đó, nhưng vì thế mà phải nhận án treo giò hai năm thì không công bằng”.
(Lược dịch từ bài “DOPAJE El Papu Gómez se revuelve contra el Sevilla por la gestión de su positivo por dopaje: “Me dejaron completamente solo”” trên trang Relevo).
Đặt mua tự truyện của Filippo Inzaghi tại đây
BÀI VIẾT KHÁC ⭢
TƯỜNG THUẬT: HLV Gennaro Gattuso họp báo ra mắt tuyển Italia
Cristian Chivu: “Tôi luôn sống với tinh thần Interismo!”
Ricardo Rodriguez: “Tôi bị Gattuso cho ăn tát vài lần”
Ngày 28/4/2004 – Lần cuối cùng Roberto Baggio khoác áo tuyển Italia
Luciano Spalletti: “Tôi phải chịu trách nhiệm, xin đừng thương hại tôi”
Marcos Evangelista Cafu: “Chiếc Pendolino vĩnh cửu” nơi hành lang phải
Roberto Baggio: “Tôi từng thấy xấu hổ khi cầm phong bì tiền lương”
Buổi họp báo đặc biệt với Donnarumma