Người Italia ở London: “Cảm ơn Azzurri vì những ngày tháng tuyệt vời!”

Italia

Dưới đây là câu chuyện về chiến thắng của đội quân thiên thanh tại Wembley qua lời kể của Dora Scavello. Cô là một nhà thiết kế đồ họa 33 tuổi đến từ Cosenza, sống và làm việc ở London suốt 9 năm qua cùng với 9 người bạn của mình. Kể từ khi chào đời, cô chứng kiến tuyển Italia thi đấu 5 trận chung kết và 2 lần vô địch. Tuy nhiên, EURO 2020 mang đến cho Scavello một cảm giác hoàn toàn khác biệt so với những gì từng diễn ra trong quá khứ: cô đang sống xa quê hương Italia nhưng lại ở rất gần với đội quân thiên thanh!

“Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày sau chiến thắng trước Thổ Nhĩ Kỳ ở trận mở màn. Trong lúc đi mua sắm tại cửa hàng của người Italia ở bắc London, một người đàn ông lớn tuổi đứng trước mặt tôi đang tìm kiếm một lá cờ Italia cho cháu trai của mình. Tình cảm ngọt ngào của ông ấy dành cho quê hương khiến tôi xúc động. Tôi quyết định mua một cái. Tuy nhiên, tôi là một người mê tín và sẽ không bao giờ khoe lá cờ ấy cho đến khi tuyển Italia vô địch.

Giống như Gianluca Vialli, tôi cũng tuân thủ những quy tắc của riêng mình trong suốt mùa EURO 2020. Khi theo dõi các trận đấu của tuyển Italia, bắt đầu từ trận mở màn với Thổ Nhĩ Kỳ, tôi chỉ mặc một chiếc áo duy nhất. Ngoài ra, trong bữa tối, tôi chỉ ăn một miếng khoai tây. Lần duy nhất tôi phá lệ là ở trận bán kết với Tây Ban Nha. Chúng tôi có mặt ở Wembley để theo dõi trực tiếp và làm tất cả để thể hiện tinh thần của người Italia xa xứ: mặc áo thiên thanh, ăn bánh sandwich kẹp xúc xích để lấy năng lượng.

Italia
Tác giả Dora Scavello và bạn trai Raul có mặt tại Wembley để theo dõi trận bán kết giữa Italia và Tây Ban Nha. Ảnh: FIGC.

Thật không may, vào ngày hôm sau, cơn ác mộng tồi tệ nhất của tôi trở thành hiện thực: Italia gặp Anh trong trận chung kết. Kể từ sau chiến thắng trước Ukraine ở tứ kết, những tiếng hô: “Bóng đá trở về nhà!” xuất hiện khắp mọi nơi, ngày càng nhiều trên đường phố. Sau khi vượt qua Đan Mạch, họ thậm chí còn tin rằng chắc chắn tuyển Anh sẽ giành cúp bạc!

Những người Italia đang sống ở Anh như tôi không biết nói gì. Quốc kỳ Anh tung bay trên mọi nẻo đường. Đài BBC đếm ngược thời gian chờ đợi danh hiệu vô địch EURO đầu tiên cho quê hương. Những người hâm mộ cuồng nhiệt, quá khích xuất hiện ngày càng nhiều. Những lời bàn tán xôn xao theo tôi từ nhà cho đến văn phòng, và cả trong email liên lạc của hội những người thích chạy bộ. Từng ngày trôi qua, khẩu hiệu “Bóng đá trở về nhà!” khiến tôi bị ám ảnh. Là một người mê tín, tôi không nói ra rằng mình đặt niềm tin vào tuyển Italia. Thay vào đó, tôi nói với những người Anh xung quanh mình rằng: “Chúc mừng tuyển Anh, chiến thắng chắc chắn thuộc về các bạn!”.

Buổi sáng trước trận chung kết, tôi tìm đến cửa hàng bán những món ăn Italia yêu thích của mình để trốn tránh. Tôi thực sự cần một chút dư vị Italia ở xung quanh mình. Tại đây, tôi biết tin “Azzurri” thay đổi nơi tập luyện từ Barnet sang Anfield. Bạn biết điều gì không? Đó chính là khu phố nơi tôi đang sống!

Ngay lập tức, tôi lan truyền thông tin này đến hội người Italia sống ở London. Nhiều người di chuyển từ thành phố khác đến London chỉ để nói lời chúc may mắn đến HLV Roberto Mancini và các cầu thủ.

Các tifosi tập trung quanh lối vào sân tập của Tottenham Hotspur, tạo nên một thế giới thật đẹp, có nhiều trẻ em, thanh thiếu niên sinh ra ở Anh và những người sống Italia sống lâu năm tại đây. Bạn hỏi một câu bằng tiếng Italia, họ sẽ trả lời bằng tiếng Anh. Tuy nhiên, tất cả đều mang một ý nghĩa: “Chúng ta sẽ thắng người Anh”.

Tôi, một người lớn lên cùng tình yêu dành cho “Azzurri”, thường xem các trận đấu của đội quân thiên thanh cùng gia đình trong ngôi nhà bên bờ biển, thật tuyệt vời khi chứng kiến tình yêu của những cậu bé này dành cho đội tuyển Italia. Tôi dành cả buổi chiều trước trận chung kết để ở đó và trở lại vào ngày hôm sau, lúc 5h15, để gửi lời chào tạm biệt “Azzurri” trước khi họ lên đường đến Wembley. Tôi nhìn thấy hình ảnh của HLV Roberto Mancini, của Gianluigi Donnarumma và Jorginho. Chúng tôi muốn hét lên cho cả thế giới rằng sẽ luôn ở bên họ, ngay cả khi chỉ có 6.000 người Italia được vào sân vận động.

Các tifosi sẽ ở bên ngoài Wembley, tạo nên một biển người màu xanh chứa đựng lòng tự hào dân tộc. Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, trái tim của chúng tôi luôn hướng về “Azzurri”!

Tôi xem trận chung kết ở nhà và nghe được tiếng ồn ào từ quán rượu đối diện trong suốt trận đấu. Song, bầu không khí trở nên trầm lặng sau cú sút penalty của Bukayo Saka. Tôi vẫn chưa quên khoảnh khắc ấy, thật ám ảnh. Không một ai nói gì sau khi Donnarumma đứng dậy, lừng lững bước đi với khuôn mặt lạnh lùng. Sự kiêu ngạo không còn. Khẩu hiệu “Bóng đá trở về nhà!” hoàn toàn biến mất. Những người quen của quán rượu lặng lẽ đi về và những giọt nước mắt hạnh phúc lăn trên má chúng tôi.

Azzurri
Từ London, nhiều người Italia rất muốn hòa mình vào bầu không khí lễ hội ở Roma. Ảnh; FIGC.

Italia vô địch! Italia muôn năm!

Ngày hôm sau, tôi mặc áo đấu của tuyển Italia và nở nụ cười mãn nguyện khi bước ra đường. Lá cờ Italia tung bay đầy kiêu hãnh trên cửa sổ của tôi. Tôi cũng chuẩn bị một chiếc bánh đặc biệt để an ủi các đồng nghiệp người Anh của mình.  

Ở đây, mọi người thường tổ chức rút thăm trúng thưởng vào mỗi dịp các giải đấu bóng đá quốc tế diễn ra. Bạn ghi tên 5 đội mà mình tin rằng sẽ vô địch, bỏ vào một thùng gỗ và đóng một khoản phí đăng ký. Kết thúc giải đấu, ai đoán đúng chủ nhân của ngôi vương sẽ nhận được tiền thưởng và phải chuẩn bị món quà mời mọi người.

Năm nay, để tạo ra sự khác biệt, món quà mời sẽ là một vật đặc trưng của quốc gia có đội tuyển giành chức vô địch. Thật không may, trước đó, 4 trong số những đội tuyển được tôi điền vào danh sách của mình là  Thụy Điển, Ba Lan, Áo và Hungary đều bị loại. Do đó, cơ hội để tôi giành chiến thắng chung cuộc rất ít. Song, thần may mắn đã mỉm cười. Tôi nhận được tiền thưởng và tặng mọi người một chiếc bánh in hình quốc kỳ Hungary. Chiếc bánh ấy sẽ in hình quốc kỳ Italia nếu bạn xoay một góc 90 độ. Mọi người đều rất thích món quà này ngoại trừ sếp của tôi. Trước đó ít ngày, ông ấy chúc tôi có những ngày cuối tuần tuyệt vời, nhưng chỉ đến 8 giờ tối chủ nhật.

Đồng hành cùng tôi trong hành trình tươi đẹp này là Raul, bạn trai của tôi. Chúng tôi gặp nhau 2 tuần trước trận chung kết EURO 2012, khi Italia để thua Tây Ban Nha. Vì vậy, không điều gì có thể diễn tả niềm vui khi chứng kiến “Azzurri” giành chiến thắng tại Wembley 9 năm sau buổi tối tại Kiev đáng quên của tôi. Trong khoảnh khắc Giorgio Chiellini nâng cao cúp bạc, chúng tôi trao cho nhau cái ôm thật chặt.

Những người Italia ở Anh gặp rất nhiều khó khăn khi sống trong những ngày này. Bố tôi từng nói: “Thật khủng khiếp khi khiến người Anh nhận thất bại ngay tại quê nhà, nhưng chúng ta mong chờ điều đó”.

Cuối cùng, chúng tôi, những người Italia ở London, được tận hưởng niềm hạnh phúc ngập tràn. Cảm ơn “Azzurri”, các bạn thật tuyệt vời!”

(Lược dịch từ bài viết “Vincere a Wembley contro gli inglesi, da emigrati italiani a Londra…” trên website của Liên đoàn bóng đá Italia).

One thought on “Người Italia ở London: “Cảm ơn Azzurri vì những ngày tháng tuyệt vời!”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Zidane