Lilian Thuram cất tiếng khóc chào đời ngay trong ngày đầu tiên của năm 1972. Vào thời điểm ấy, không ai có thể ngờ rằng cậu bé này là món quà tuyệt vời dành cho cả thế giới.
Một nhà vô địch thực thụ. Một trong những hậu vệ đẳng cấp nhất thuộc thế hệ của mình. Một người đủ khả năng giành được mọi danh hiệu trên sân cỏ. Một biểu tượng trong cuộc chiến chống lại nạn phân biệt chủng tộc và các hoạt động xã hội ngoài bóng đá. Không ai khác, nhân vật ấy chính là Lilian Thuram.
Chơi bóng để thoát nghèo
Thuram sinh ra ở Guadalupe vào ngày 1/1/1972, được mẹ nuôi dưỡng cùng 4 anh em. Cha của Thuram bỏ rơi cả gia đình khi ông còn rất nhỏ. Trong những ngày thơ ấu, ông cùng mẹ chuyển đến Paris. Tại đây, mẹ của ông làm lao công để có tiền chăm lo cho các con.
Tuổi thơ khốn khó giúp Thuram thêm trân trọng tình cảm gia đình. Ông không ngần ngại chia sẻ với La Repubblica: “Tôi là đứa trẻ đầu tiên trên hòn đảo được sinh ra vào năm đó. Báo chí và truyền hình tràn vào nhà chúng tôi. Về bố tôi ư? Tôi chưa từng nhớ đến ông ấy. Tôi nghĩ đôi khi việc lớn lên mà không có bố sẽ tốt hơn, bởi ông ấy không cư xử như những gì ông ấy phải làm. Vì vậy, tôi luôn dành tình cảm cho con trai của mình nhiều nhất có thể. Được nhìn thấy con trai chào đời là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Điều đó nhắc nhở tôi về sự hy sinh mà cả gia đình phải chấp nhận để tôi trưởng thành”.
Trước khi bước đến bóng đá, Thuram nuôi ước mơ trở thành một linh mục. Tuy nhiên, ước mơ ấy ngay lập tức tan biến khi ông biết rằng các linh mục không thể kết hôn và sinh con. Ông hồi tưởng với La Repubblica: “Năm 9 tuổi, tôi muốn trở thành một linh mục. Ở Antille, linh mục giống như một anh hùng, đại diện cho sức mạnh, trí tuệ và cả những điều huyền bí, ma mị. Sau đó, tôi đến Pháp và bất ngờ nhận ra các linh mục không có con. Đó là điều tôi vẫn chưa hiểu nổi cho đến tận bây giờ”.
Từ khi sinh ra, Thuram không có được sức khỏe tốt. Dáng vẻ gầy gò khiến ông bị người khác chê cười, chế nhạo bằng biệt danh “đôi chân que diêm”. Để trở nên mạnh mẽ hơn, ông tập điền kinh trước khi bắt đầu tình yêu với bóng đá. Những nỗ lực của Thuram cuối cùng cũng được đền đáp. Năm 1981, ông gia nhập Portugais de Fontainebleau. Các tuyển trạch viên của đội bóng này chú ý đến Thuram khi ông đang chơi bóng trên đường phố.

Sau gần một thập kỷ, chàng trai gốc Guadalupe càng trưởng thành hơn. Năm 1990, bước ngoặt trong sự nghiệp của Thuram đã đến. Monaco mời gọi và Thuram không thể chối từ. Tại đây, ông được làm việc cùng một chiến lược gia danh tiếng sau này: Arsene Wenger. Khó khăn ập đến với Thuram khi ông gặp vấn đề về thị lực. Tuy nhiên, tất cả không thể đánh gục một chàng trai đang khát khao kiếm thật nhiều tiền để san sẻ gánh nặng của gia đình. Trên sân cỏ, ông đeo một cặp kính hình tròn, tạo nên hình ảnh của một chàng thư sinh chơi bóng.
Hành trình trên đất Italia
Thuram gắn bó với Monaco trong 5 mùa giải. Chứng kiến sự trưởng thành của ông, không ít đội bóng ở Italia tìm đến Công quốc và đưa ra lời đề nghị chuyển nhượng. Fiorentina, Juventus lần lượt ngỏ lời. Song, đội bóng giành chiến thắng lại là Parma đầy tham vọng của nhà Tanzi. Năm 1996, Thuram cập bến Ennio Tardini, tạo nên bộ đôi trung vệ thép cùng với Fabio Cannavaro. Tại sự kiện “Hurra Juventus” cách đây vài năm, cựu danh thủ người Pháp kể lại: “Chúng tôi trải qua 5 năm tuyệt vời ở Parma. Tôi nợ Fabio rất nhiều. Khi đến Italia, tôi mới 24 tuổi và cậu ấy giúp tôi hòa nhập với môi trường mới. Fabio luôn vui vẻ. Phải nói rằng tôi có sự nghiệp tốt đẹp như hiện tại là nhờ những năm tháng được chơi bóng cùng cậu ấy”.
Người thầy đầu tiên của Thuram tại Parma là Carlo Ancelotti. Sau đó, Alberto Malesani chuyển đến Ennio Tardini thay thế “Carletto”. Đội quân thập tự trong những năm đó thường tiến rất gần đến Scudetto. Song, đến những vòng đấu cuối cùng, tất cả chợt tan biến như một giấc mơ. Danh hiệu lớn đầu tiên chỉ đến với Thuram khi ông trở về khoác áo tuyển Pháp ở World Cup 1998. “Les Bleus” trải qua một hành trình tuyệt vời và dấu ấn của Thuram cũng không nhỏ. Bên cạnh việc phòng ngự tốt, Thuram còn lập cú đúp trong trận bán kết với Croatia, đưa tuyển Pháp tiến đến Saint Dennis. Tại đây, họ tiếp tục đánh bại Brazil và trở thành nhà vua của bóng đá thế giới lần đầu tiên trong lịch sử.

Với danh hiệu vô địch World Cup, chiếc áo Parma trở nên quá nhỏ bé với Thuram. Sân khấu Ennio Tardini không đủ sức giữ chân ông ngay cả khi đội quân thập tự đăng quang ở UEFA Cup, Coppa Italia và Supercoppa Italiana. Mùa hè năm 2000, Thuram tiếp tục cùng tuyển Pháp chinh phục danh hiệu EURO. Sức hút của ông ngày càng lớn. Inter Milan tiếp cận hậu vệ 28 tuổi từ mùa giải trước đó và không ngừng theo đuổi. Song, họ vẫn bị Juventus đánh bại. “Bố già” Luciano Moggi chấp nhận bỏ ra 70 tỷ lire để thuyết phục Parma đồng ý nhả người.
Đặt mua balo, túi xách cao cấp thương hiệu Italia tại đây
Về phần Thuram, ông muốn tiếp tục làm việc cùng người thầy cũ Carlo Ancelotti và tiền vệ người đồng hương Zinedine Zidane. Đáng tiếc, cả hai đều rời thành Turin trước khi ông đến. Thuram hồi tưởng: “Ancelotti nói với tôi rất nhiều về việc cập bến Delle Alpi. Khi nhận trát sa thải, ông ấy rất tức giận nhưng vẫn nói tôi không nên thay đổi ý định. Zidane cũng thuyết phục tôi chấp nhận lời đề nghị của Juventus. Tôi sốc khi biết Zizou cũng ra đi. Song, việc thay đổi CLB là một phần của bóng đá”.
Tại sân Delle Alpi, Thuram phải thay đổi vị trí của mình. Marcello Lippi quyết định để hậu vệ người Pháp đảm nhiệm vai trò hậu vệ phải. Sau thời gian bỡ ngỡ, Thuram dần quen với vị trí mới. Cùng “Lão phu nhân”, ông giành được 4 Scudetto, 2 trong số đó bị tước sau scandal dàn xếp tỷ số Calciopoli. Đóng góp của Thuram trong thành công của Juventus không hề nhỏ. Ông ra sân 204 trận sau 5 mùa giải, luôn có những bước chạy mạnh mẽ, chiếc áo đẫm mồ hôi. Thuram thực sự là một thủ lĩnh tại sân Delle Alpi. Tuy nhiên, ông không muốn đeo băng đội trưởng. Hậu vệ người Pháp từng chia sẻ với Hurrà Juventus:
“Khi mới 15 tuổi, trước một trận đấu, HLV chỉ định tôi làm đội trưởng. Sau khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, tôi nói với ông ấy rằng mình sẽ không bao giờ lãnh trách nhiệm này nữa. Tôi từ chối làm thủ quân trong thời gian dài, khiến nhiều người cảm thấy hiếu kỳ. Tại Monaco, Parma và Juventus, tôi từng đeo băng đội trưởng một vài lần. Suy nghĩ của tôi thay đổi theo năm tháng nhưng không hiểu sao tôi luôn nhớ về ký ức năm thời niên thiếu ấy”.

Cuộc chiến bên ngoài sân cỏ
Calciopoli khiến cả thế giới rúng động. Juventus là đội bóng bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Thuram buộc phải chuyển sang đội bóng khác nếu không muốn thi đấu ở Serie B. Ông quyết định chuyển đến Barcelona để tiếp tục chinh phục danh hiệu. Thế nhưng, cuộc sống tại xứ Catalonia không yên ả với nhà vô địch World Cup 1998. Dù nỗ lực rất nhiều, ông không thể chiếm được một vị trí trong đội hình xuất phát.
Tháng 6/2008, Thuram trở về quê nhà để ký hợp đồng với PSG. Song, mọi chuyện không có cái kết tốt đẹp. Trong quá trình kiểm tra y tế, Thuram được chẩn đoán mắc bệnh tim tương tự như người anh trai Antonio của mình. Antonio từng phải trả giá bằng mạng sống trên sân bóng rổ và cựu hậu vệ Juventus không muốn lặp lại bi kịch đó. Ở tuổi 36, Thuram biết đã đến lúc sự nghiệp cầu thủ của mình phải dừng lại. ông chia sẻ:
“Khi còn chơi bóng ở Monaco, họ từng nói tôi mắc bệnh gì đó. Tuy nhiên, tôi vẫn đủ điều kiện thi đấu. Tại PSG, bác sĩ phát hiện tôi có một dị tật ở tim. Mẹ tôi cũng bị bệnh này. Anh trai và các thành viên khác trong gia đình của tôi cũng vậy”.

May mắn cho Lilian Thuram khi những đứa con của ông vẫn khỏe mạnh. Hơn 10 năm sau, Marcus Thuram trở thành cầu thủ chạy cánh tài năng tại Borussia Monchengladbach. Trong khi đó, cậu con trai thứ hai là Khephren Thuram đang chơi bóng ở Nice, được xếp vào danh sách những cái tên sinh năm 2001 xuất sắc nhất. Cả hai đều sinh ra ở Parma và luôn xem người bố Lilian của mình là thần tượng.
Sau khi giải nghệ, Lilian Thuram tích cực tham gia các hoạt động chống lại nạn phân biệt chủng tộc. Tại lễ hội Trento, ông tuyên bố mạnh mẽ: “Các cầu thủ và HLV da trắng có thể làm nhiều điều. Họ đang chấp nhận sự tồn tại của nạn phân biệt chủng tộc nếu không hành động. Bạn phải thay đổi tình trạng này nếu còn yêu đất nước Italia. Khi bạn gặp khó khăn, tôi sẽ giúp bạn. Khi bạn hét to rằng “Kalidou Koulibaly là một con khỉ, bạn không chỉ nhắm về phía cậu ta mà còn về rất nhiều người”.
Những lời kêu gọi của Thuram dần phát huy tác dụng. Bóng đá Italia ngày càng có nhiều biện pháp để chấm dứt sự kỳ thị đối với người da màu. Thuram từng muốn trở thành một vị linh mục để giúp đỡ mọi người. Song, giờ đây, ông đang trở thành một nhà vô địch trong mọi cuộc chiến dù không có những phép thuật huyền bí như mình từng mơ ước.
(Lược dịch từ bài “Lilian Thuram, il ministro della difesa che voleva farsi prete” trên tờ Goal).
Bài viết này làm bạn cảm thấy thú vị? Nếu có, hãy mời mình một ly cà phê nhé.
___________________________
Sở hữu áo đấu mùa 2021/22 của các CLB ở Italia tại:
- AC Milan: https://shorten.asia/s4fV2nee
- Juventus: https://shorten.asia/pBv9yjf8
- Inter Milan: https://shorten.asia/6taa1GVa
- AS Roma: https://shorten.asia/eQBtRqvg
- Napoli: https://shorten.asia/D7AkPbUF
- Atalanta: https://shorten.asia/RBGwmtk9
- Lazio: https://shorten.asia/4gbwPsXt
- Hellas Verona: https://shorten.asia/hx7Pjw5y
- Fiorentina: https://shorten.asia/G1VBVmrX
- Venezia: https://shorten.asia/QJuEdjyD