Ivan Zamorano và những năm tháng kỳ diệu cùng Inter Milan

Zamorano

Ivan Zamorano là huyền thoại của Inter Milan và từng tỏa sáng ở Real Madrid. Tài năng của tiền đạo người Chile được thế giới bóng đá công nhận. Tuy nhiên, không nhiều người biết rằng ông từng bị Bologna từ chối phũ phàng.

Một trong những tiền đạo xuất sắc trong lịch sử bóng đá. Một biểu tượng của bóng đá Chile, trở thành thương hiệu khi nhắc đến quốc gia Nam Mỹ này. Một sát thủ từng để lại dấu ấn từ CLB Real Madrid, Inter Milan cho đến đội tuyển quốc gia. Vâng, cái tên được nhắc đến ở đây rất quen thuộc: Ivan Luis Zamorano Zamora.

Zamorano bắt đầu sự nghiệp trong màu áo đội bóng quê hương Cobresal, từ đội trẻ đến đội một. Thể hình của ông không thực sự ấn tượng, chỉ cao 1m79. Tuy nhiên, ông lại khiến nhiều người phải trầm trồ khi thường xuyên giành chiến thắng trong những pha không chiến. Trong sự nghiệp của mình, tiền đạo người Chile sở hữu không ít bàn thắng bằng đầu. Zamorano làm thế nào để cải thiện điều đó? Bí quyết rất đơn giản. Chính Zamorano từng tiết lộ, thời thơ ấu, ông thường xuyên tập luyện cùng chiếc đèn chùm trong phòng khách của mình. Ông cố gắng nhảy càng cao, cho đến khi chạm đầu vào bóng đèn. Zamorano gặp rất nhiều khó khăn, nhưng giải pháp này lại cực kỳ hiệu quả.

Zamorano
Những ngày tháng đầu tiên của Zamorano tại châu Âu. Ảnh: Getty Images.

Sau khi vô địch cúp quốc gia Chile vào năm 1987, Zamorano nổi tiếng khắp đất nước. Đến lúc này, ông quyết định sang châu Âu để phát triển sự nghiệp. Năm 1988, Zamorano đặt chân đến Italia và gõ cửa Bologna. Đội bóng vùng Emilia-Romagna cảm thấy ấn tượng, đưa ra những lời hứa hẹn với tiền đạo người Chile. Tuy nhiên, cuối cùng, họ cho rằng ông quá yếu ớt, thiếu kinh nghiệm trận mạc và buông lời từ chối. Zamorano không thất vọng, ngay lập tức bay sang Thụy Sĩ để thử việc ở St. Gallen. Quyết định ấy hoàn toàn chính xác. Ông ghi bàn liên tiếp, trở thành Vua phá lưới ở giải VĐQG Thụy Sĩ.

St. Gallen là bàn đạp, đưa Zamorano đến La Liga. Sau hai mùa giải chơi bóng tại San Gallo, ghi 37 bàn trong 61 trận, ông lọt vào tầm ngắm của Sevilla. Đối với Zamorano, đây là cơ hội lý tưởng để ông trở thành một tiền đạo xuất sắc trong thế giới bóng đá. Cựu tiền đạo Cobresal chỉ chơi bóng ở Ramon Sanchez-Pizjuan đúng 2 mùa giải. Ông chia tay Sevilla đến vào năm 1992. Không phải vì Zamorano không hạnh phúc, mà vì ông nhận được lời đề nghị không thể chối từ: cập bến Real Madrid.

Trong màu áo Los Blancos, Zamorano ngày càng trở nên hoàn hảo. Ông không phải là cầu thủ có kỹ thuật cá nhân tốt. Khả năng chuyền bóng của ông cũng chỉ ở mức trung bình. Thế nhưng, không mất nhiều thời gian, những điểm yếu của Zamorano dần biến mất. Quan trọng hơn, khả năng ghi bàn của ông không hề mai một.

Mùa giải 1994/95, tiền đạo người Chile làm rung mành lưới đối phương 28 lần ở La Liga, giúp Real Madrid giành chức vô địch. Cá nhân ông ẵm danh hiệu Pichichi. Để có được danh hiệu này, ông phải vượt qua một chân sút khét tiếng là Romario. Đặc biệt, vào ngày 7/1/1995, Zamorano để lại dấu ấn không thể xóa nhòa trong lịch sử Real Madrid. Cú hat-trick của ông cùng 2 bàn thắng khác của Luis Enrique và José Amavisca giúp Los Blancos đánh bại đại kình địch Barcelona 5-0. Buổi tối hôm ấy, Zamorano đá cặp với Raul Gonzalez trên hàng công, nhận được sự hỗ trợ của Michael Laudrup, Luis Enrique ở hàng tiền vệ.

Zamorano
Hat-trick vào lưới Barcelona của Zamorano.

Người hâm mộ Real Madrid dành tình cảm cho Zamorano trong suốt 4 năm ông chơi bóng ở Santiago Bernabeu. Đáp lại điều đó, ông ghi tới 103 bàn thắng sau 178 trận và luôn ra sân với tinh thần quyết tâm rất lớn. Tuy nhiên, mọi chuyện dần không còn êm đẹp. Những cầu thủ đẹp trai, lịch lãm như Laudrup hay Raul dần được trọng dụng nhiều hơn. Cuối cùng, mùa hè năm 1996, Zamorano chuyển đến Inter Milan với giá 4 tỷ lire. Tiền đạo 29 tuổi rất hào hứng với chuyến phiêu lưu này. Đây là cơ hội tuyệt vời để ông khẳng định đẳng cấp ở Serie A, sau khi bị Bologna từ chối.

Thế nhưng, mọi chuyện không đơn giản như Zamorano vẫn nghĩ. Môi trường Serie A vào thời điểm ấy rất khốc liệt, đặc biệt là sự cạnh tranh trên hàng công. Zamorano không còn giữ được phong độ ghi bàn như trước. Song, đây không phải là vấn đề lớn. Cầu thủ người Chile vẫn được các Interisti tôn thờ và yêu mến. Vẻ mặt đầy quyết tâm và tinh thần nỗ lực của ông khắc sâu trong ký ức của họ.

Zamorano chỉ ghi 41 bàn thắng trong màu áo Nerazzurri, nhưng tạo nên nhiều khoảnh khắc có tính chất quan trọng. Ở mùa giải đầu tiên, ông giúp Inter Milan tiến gần đến danh hiệu UEFA Cup. Trong trận chung kết lượt về với Schalke 04, Zamorano đưa tổng tỷ số trở về vạch xuất phát. Mặc dù vậy, trong loạt penalty cân não, ông lại không thể làm rung mành lưới đối phương, khiến Nerazzurri ngậm ngùi về nhì.

Đặt mua giày Adidas chính hãng tại đây

Bỏ qua nỗi buồn sau trận chung kết ấy, Inter Milan cùng Zamorano làm lại từ đầu vào mùa giải tiếp theo. Ronaldo de Lima cập bến San Siro, dẫn đội bóng của mình đến trận chung kết UEFA Cup. Đối thủ của họ tại Paris là Lazio. Sau khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, Inter Milan giành chiến thắng 3-0. Zamorano mở tỷ số, Javier Zanetti nới rộng cách biệt và Ronaldo ấn định thắng lợi.

Sang mùa giải 1998/99, câu chuyện hy hữu xảy đến với Inter Milan và Zamorano. Ronaldo giành Quả bóng vàng châu Âu. Để thu hút nhà tài trợ, ban lãnh đạo Nerazzurri trao cho “Người ngoài hành tinh” chiếc áo số 9, vốn đang thuộc về Zamorano. Tiền đạo người Chile có một chút thất vọng. Nỗi buồn của ông chỉ tan biến sau cuộc gặp huyền thoại Sandro Mazzola.

Inter Milan
Con số 1+8 giúp Zamorano trở nên đặc biệt hơn. Ảnh: Getty Images.

Zamorano nhớ lại: “Tôi quyết định nhường lại số áo của mình cho Ronaldo. Sandro Mazzola nói với tôi: “Nào Ivan, cậu có thể chọn một con số khác. 18, 27 chẳng hạn. Tổng của các chữ số chẳng phải bằng 9 sao?”. Tôi liền nghĩ đến điều đó và hỏi Chủ tịch Massimo Moratti xem có thể đặt một dấu “+” nhỏ giữa 2 con số hay không. Sau khi được Liên đoàn bóng đá Italia cho phép, tôi giao nhiệm vụ này cho Paolo và Claudio, những nhân viên hậu cần của Inter Milan. Mùa giải bắt đầu, tôi ra sân với chiếc áo có dấu cộng giữa hai con số. Thật kỳ lạ, chiếc áo ấy được bán ra nhiều nhất tại các cửa hàng. Nike sản xuất với số lượng ngày càng nhiều hơn”.

Một câu chuyện điên rồ, vẫn còn khắc sâu trong ký ức của các Interisti và cả những người hâm mộ bóng đá trên toàn thế giới. Zamorano trải qua một năm rất tuyệt vời. Ông lọt vào danh sách đề cử Quả bóng vàng châu Âu và tham dự World Cup 1998 cùng đội tuyển Chile. Trên đất Pháp, Zamorano sát cánh với Marcelo Salas, tạo thành bộ đôi tiền đạo đáng sợ. Hành trình của tuyển Chile chỉ dừng lại sau thất bại ở vòng 1/8 trước Brazil của Ronaldo.

Đặt mua áo đấu mùa 1997/98 của Inter Milan tại đây

Điều đáng tiếc nhất với Zamorano tại Inter Milan là ông không thể giành Scudetto. Cựu tiền đạo Real Madrid chia tay Nerazzurri vào năm 2001, sau thời gian bị ám ảnh bởi chấn thương và sự sa sút do tuổi tác. Cuộc phiêu lưu của Zamorano chưa dừng lại. Ông chuyển đến Mexico, gia nhập Club America. Sang mùa giải 2001/02, ông ghi 18 bàn thắng, giúp đội bóng của mình giành chức vô địch quốc gia.

Đầu năm 2003, Zamorano trở về quê nhà, khoác áo Colo Colo. Ông ghi 8 bàn sau 14 trận cho đến khi kết thúc mùa giải. Đến tháng 7/2003, ông tuyên bố treo giày. Đó không phải là quyết định dễ dàng. Zamorano muốn tiếp tục thi đấu, cống hiến cho quê hương và đón nhận tình cảm của người hâm mộ. Tuy nhiên, một vết đen hiếm hoi trong sự nghiệp khiến ước muốn ấy tan biến. Tiền đạo người Chile tấn công trọng tài trong trận chung kết lượt về Cúp Quốc gia với Cobreloa và bị treo giò 11 trận. Zamorano chấp nhận án phạt, sẵn sàng chờ đợi để quay trở lại. Thế nhưng, ở tuổi 36, ông cảm thấy thể lực của mình không còn đảm bảo được nữa.

Inter Milan
Zamorano thường xuyên ghé thăm sân tập của Inter Milan. Ảnh: Getty Images.

Zamorano quyết định rời xa bóng đá. Cuộc chia tay của ông với sự nghiệp cầu thủ kéo dài suốt nửa năm. Zamorano quay lại các thành phố mà mình từng chơi bóng. Ông rơi nước mắt ở sân Santiago Bernabeu trước trận derby của thành phố. Ba ngày sau, những giọt nước mắt lại rơi trên sân San Siro, sau khi ông được các Interisti cuồng nhiệt chào đón và vinh danh.

Tháng 12/2003, trận đấu tri ân Zamorano được tổ chức tại Madrid, trước sự chứng kiến của 60.000 khán giả. Ronaldo, Zanetti, Carlos Valderrama, Butragueno và nhiều nhà vô địch khác cũng góp mặt. Vào cuối trận, đôi mắt của Zamorano lại rơi lệ khi ông nói lời chào tạm biệt: “Thật khó để tôi rời xa bóng đá, nơi đã cho tôi rất nhiều điều. Tôi hy vọng sẽ được nhớ đến như một võ sĩ, một người đàn ông mẫu mực và một cầu thủ giỏi”.

Hiện tại, Zamorano đang là một người đại diện cầu thủ. Ông gia nhập công ty của Hugo Rubio, một cựu cầu thủ bóng đá người Chile khác. Thân chủ của Zamorano chủ yếu là các cầu thủ đồng hương. Thỉnh thoảng, ông cũng giới thiệu một số tài năng trẻ cho Inter Milan. Điều đó càng giúp tình cảm của các Interisti dành cho ông thêm phần ngọt ngào.

(Lược dịch từ bài “Bam-Bam Zamorano: gli anni magici tra Inter e Real Madrid, la storica maglia 1+8″ trên tờ Goal).

Bài viết này làm bạn cảm thấy thú vị? Nếu có, hãy mời mình một ly cà phê nhé.

Ghé thăm góc review của “Khoảnh khắc Serie A” tại đây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Zidane