Trong kí ức của một Milanisto như tôi, hình ảnh ấy luôn chứa đựng vô vàn cảm xúc. Đó là một ngày mùa đông lạnh giá đầu năm 2009. Trong cơn mưa tầm tã, một chàng trai đứng bên cửa sổ, nở nụ cười rạng rỡ. Hai tay anh giơ cao chiếc áo sọc đỏ đen in số 22 cùng tên của mình, mắt hướng về phía các tifosi. Phía dưới sân, một đám đông đang reo hò, vẫy chào đầy cuồng nhiệt. Chàng trai ấy là Ricardo Kaka. Và hình ảnh ấy đã thay cho một thông điệp rằng, thiên thần của họ sẽ vẫn tiếp tục gắn bó với màu áo Rossoneri…
Đối với tôi, cái tên Ricardo Kaka không chỉ là một ngôi sao. Kaka là một biểu tượng, đại diện cho những điều đẹp nhất trong bóng đá. Anh giống như những Ronaldinho, Ronaldo… với nhiều pha đi bóng đầy mê hoặc. Anh cũng có thể sánh ngang với Inzaghi, khi nhắc đến tình yêu với đội bóng áo sọc đỏ đen thành Milan. Và khuôn mặt của anh, với nụ cười luôn nở trên môi, ánh mắt ngời ngời sáng, như một thiên thần, luôn để lại rất nhiều cảm xúc xao xuyến cho những ai từng biết đến anh.

Đến bây giờ, Kaka đã rời xa cuộc sống bóng đá đỉnh cao, nhưng những ấn tượng của tôi về anh vẫn không hề phai nhạt. Đó là một đêm ở nước Anh, anh khiến cả sân Old Trafford câm lặng. Một pha đi bóng mẫu mực khiến cho Evra và Heinze tự va vào nhau, để đối diện với Van der Sar, nhẹ nhàng đưa bóng vào lưới. Đó là cách anh đón nhận đường chuyền tinh tế của Andrea Pirlo, khống chế bóng gọn gàng rồi dễ dàng sút tung lưới Lazio, trong sự bất lực của hậu vệ và thủ môn đội bóng áo xanh.
Sau mỗi bàn thắng là một màn ăn mừng đặc biệt. Hình ảnh Kaka với ánh mắt hướng theo hai bàn tay nhìn lên trời có lẽ đã trở thành thương hiệu in đậm trong lòng những ai yêu mến anh. Cứ thế, từng pha đi bóng tốc độ, từng bàn thắng cho đến cách ăn mừng quen thuộc, trong mùa giải 2006 – 2007 thăng hoa của AC Milan, vẫn mãi là những mảng kí ức không thể phai nhòa.

Dần dần, Kaka càng trở nên quan trọng hơn với AC Milan. Sau mùa giải nhiều kỉ niệm ấy, Rossoneri bắt đầu suy yếu. Đội hình đã có quá nhiều lão tướng, đã không còn động lực cống hiến khi đang ở đỉnh cao danh vọng. Các cầu thủ trẻ vẫn chưa đủ tầm để thay thế lớp đàn anh. Những khó khăn về tài chính cũng khiến đội bóng lao đao, không còn có thể mang về San Siro nhiều ngôi sao như trước.
Trong hoàn cảnh đó, Kaka trở thành niềm hi vọng lớn nhất của các Milanisti, là niềm cảm hứng cho đội bóng áo sọc đỏ đen. Anh còn trẻ, còn tình yêu và khát khao cống hiến cho đội bóng từng giành được rất nhiều vinh quang. Và anh còn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới vào thời điểm ấy, trước khi kỷ nguyên của Lionel Messi và Cristiano Ronaldo bắt đầu.

Thế nhưng, đã có thời điểm niềm hi vọng của các Milanisti như tôi bị thử thách. Một ngày đầu năm mới 2009, bỗng từ đâu xuất hiên thông tin rằng Manchester City sẵn sàng bỏ ra số tiền hơn 100 triệu euro để đưa Kaka rời Italia. Đây là một khoản tiền khổng lồ, ban đầu, tôi chỉ cho rằng đây là một trò đùa. Nhưng khi mà những thông tin ấy đến ngày một nhiều hơn, tôi lại cảm thấy hoang mang. Với nhiều Milanisti có lẽ cũng vậy. Manchester City khi ấy mới được chuyển giao các ông chủ Ả Rập. Họ không tiếc tiền để mang về những ngôi sao. Trong khi đó, AC Milan đã không còn mạnh mẽ như trước, khi những khó khăn về tài chính vẫn ám ảnh. Cứ thế, mỗi ngày trôi qua, tôi càng thêm lo lắng.

Dù rất hoang mang, nhưng tôi tin là tình yêu của Kaka với Rossoneri vẫn còn sâu đậm. Chuyện anh ra đi chỉ là để giải quyết khó khăn mà đội bóng đang gặp phải. Tôi đã từng rất vui khi anh từng trả lời với các phóng viên rằng anh muốn thi đấu cho AC Milan đến cuối sự nghiệp và mơ ước một ngày nào đó sẽ trở thành thủ quân của đội bóng. Anh cũng liên tục khẳng định rằng “chỉ cần câu lạc bộ không muốn bán, thì anh sẵn sàng ở lại”. Kaka, một người đàn ông vẫn đang cố gắng bảo vệ tình yêu của mình trong nỗi lo sợ bị phản bội giữa tiết trời giá lạnh cuối mùa đông.


Một bầu không khí u ám bao trùm khắp San Siro cho đến những ngày đầu năm mới. Nhưng rồi, cuối cùng những áng mây đen ấy cũng đã được xua tan. Một hình ảnh vô cùng xúc động, có lẽ đã lấy đi rất nhiều nước mắt hạnh phúc của các Milanisti khi ấy. Buổi tối ngày 19/1, trời vẫn đang đổ mưa, Kaka mặc một chiếc áo màu trắng, đứng bên cửa sổ, mắt nhìn về phía đám đông ở phía dưới, nở một nụ cười rạng ngời. Tay anh giơ cao chiếc áo số 22 của mình. Không cần nói gì cả, một hành động ấy thôi đã đủ làm tất cả reo hò. Một lời khẳng định được đưa ra, Kaka, thiên thần của họ sẽ không chuyển đến xứ sở sương mù!

Kaka vẫn ở lại, tiếp tục cống hiến cho AC Milan. Mùa giải ấy, Rossoneri cán đích ở vị trí thứ ba. Tiền vệ người Brazil vẫn là ngôi sao sáng nhất. Anh tiếp tục được đề cử cho danh hiệu Quả bóng vàng châu Âu và Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới của FIFA. Đó cũng là những khoảnh khắc đẹp cuối cùng của Kaka ở AC Milan. Cuối mùa giải, anh chuyển sang khoác áo Real Madrid. Tình yêu của anh với màu áo sọc đỏ đen, với sân San Siro và với các Milanisti vẫn còn. Song, để giúp đội bóng thoát khỏi khó khăn, anh buộc phải ra đi.

Dù đã gia nhập giải ngân hà của đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha, nhưng Kaka vẫn luôn hướng về AC Milan. Mùa hè năm 2013, khi biết Rossoneri đang gặp vô vàn khó khăn, anh đã tìm cách thuyết phục Real Madrid để anh được quay về với màu áo sọc đỏ đen bằng một bản hợp đồng chuyển nhượng tự do.
Trong ngày Kaka trở về, người đồng đội cũ Filippo Inzaghi đã có mặt ở Casa Milan từ sớm để trao cho anh một cái ôm đầy tình cảm. Với các Milanisti, đó là một niềm vui không thể diễn tả bằng lời. Thiên thần đã có mặt ở đây, sẵn sàng cống hiến dưới mái nhà San Siro thêm một lần nữa. Tuy anh đã qua thời kì đỉnh cao, nhưng tình cảm của một đứa con xa nhà của anh vẫn làm nhiều tifosi của AC Milan xúc động.

Hơn một năm sau, Kaka chuyển sang chơi bóng tại Mỹ, có quãng thời gian ngắn thi đấu tại quê nhà, tiếp tục cống hiến ở xứ sở cờ hoa rồi giải nghệ. Với AC Milan, sau chuỗi ngày u tối, lạnh lẽo, mùa đông năm nay đã trở nên ấm hơn bởi những trái tim trẻ trung, nhiệt thành dưới sự dẫn dắt của người thủ lĩnh giàu kinh nghiệm Zlatan Ibrahimovic. Song, chắc chắn, những ngày này, hình ảnh Kaka đứng bên cửa sổ với chiếc áo của AC Milan năm nào vẫn còn in đậm trong tâm trí của các Milanisti. Đó là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất về tình yêu trong bóng đá. Thật tuyệt vời khi được chơi bóng với tất cả tình yêu trong trái tim của mình!
(Bài gốc “Ricardo Kaka và ký ức những ngày cuối đông” được đăng trên bongda.com.vn vào ngày 17/12/2016)
BÀI VIẾT KHÁC ⭢
TƯỜNG THUẬT: HLV Gennaro Gattuso họp báo ra mắt tuyển Italia
Cristian Chivu: “Tôi luôn sống với tinh thần Interismo!”
Ricardo Rodriguez: “Tôi bị Gattuso cho ăn tát vài lần”
Ngày 28/4/2004 – Lần cuối cùng Roberto Baggio khoác áo tuyển Italia
Luciano Spalletti: “Tôi phải chịu trách nhiệm, xin đừng thương hại tôi”
Marcos Evangelista Cafu: “Chiếc Pendolino vĩnh cửu” nơi hành lang phải
Roberto Baggio: “Tôi từng thấy xấu hổ khi cầm phong bì tiền lương”
Buổi họp báo đặc biệt với Donnarumma