Tại Napoli, Dries Mertens không sống cuộc đời của một cầu thủ, mà như một người Neapolitan gốc. Và người dân thành phố cũng cảm nhận được sự chân thành từ anh.
Thực hiện một cú sút dù không có đủ tầm nhìn về phía khung gỗ, rồi nở nụ cười nhẹ nhàng khi thấy nỗ lực cản phá của thủ môn đối phương bất thành. Không đứng yên trên sân quá 2 giây, cố gắng đuổi theo trái bóng, dứt điểm, chờ đợi bóng đi vào lưới và ăn mừng cùng đồng đội. Với những ai từng xem Dries Mertens thi đấu ở Serie A 2016/17, hình ảnh ấy dần trở nên quen thuộc. Ở tuổi 29, anh đang gây bất ngờ khi trở thành một trong những tiền đạo ghi nhiều bàn nhất tại châu Âu.
Mertens ghi 7 bàn trong 2 trận đấu vào tháng 12, bao gồm cú hat-trick ở trận gặp Cagliari và cú poker vào lưới thủ môn Joe Hart của Torino. Ngay cả Diego Maradona vĩ đại cũng chưa làm được như vậy trong những năm tháng đầy vinh quang ở Napoli. Các phương tiện truyền thông Italia bắt đầu đưa ra sự so sánh giữa Mertens và “Cậu bé vàng”. Ngay lập tức, tiền đạo người Bỉ bày tỏ sự không hài lòng: “Tôi ghét những ai nói như vậy. Maradona rất thiêng liêng, bạn biết không?”.
Maradona là huyền thoại sống, người truyền cảm hứng đưa Napoli đến với cả hai Scudetto trong lịch sử đội bóng. Đối với Mertens và nhiều cầu thủ khác, việc cố gắng sánh ngang tiền đạo người Argentina là bài tập không thể hoàn thành. Nhưng sau khi ghi được 25 bàn thắng cho đến tháng 4/2017, cầu thủ mang áo số 14 cho rằng mình xứng đáng được gọi là “Người đặc biệt”. Anh trả lời Bleacher Report đầy hài hước: “Đúng là như vậy. Tôi làm được một số điều tốt đẹp và thật tự hào về điều đó. Nhưng tôi vẫn còn nhiều việc cần phải làm”.
Ngay cả khi đang trải qua những ngày thăng hoa tuyệt vời, Mertens vẫn sống với sự khiêm nhường. Tính cách ấy không được hình thành trong thời gian ngắn. Trước khi tỏa sáng rực rỡ tại Napoli nhờ những bước ngoặt cuộc đời, anh từng trải qua một hành trình đầy vất vả từ Bỉ, đến Hà Lan rồi Italia.

Chuỗi ngày gian khó
Mertens sinh ra ở Leuven (Bỉ), trong gia đình có truyền thống thể thao. Cha của anh là giáo viên thể dục, mẹ của anh là giảng viên đại học. Cả hai đều có bằng HLV trượt tuyết. Tuy nhiên, Mertens lại không có ý định theo môn thể thao này. Anh thường dành thời gian rảnh rỗi để tập luyện cùng trái bóng trong chân mình. Tiền đạo của Napoli kể lại:
“Tôi thực sự không có bất kỳ thần tượng bóng đá nào khi còn là cậu bé. Ở nhà, bố mẹ tôi không bao giờ bật TV xem bóng đá. Vâng, không bao giờ, trừ trường hợp đặc biệt như World Cup hay EURO. Tôi chỉ chơi bóng đá ở bên ngoài cùng 2 anh trai và những người bạn trên phố. Sau này, cha tôi làm một sân vận động nhỏ ở cạnh nhà để chúng tôi chơi”.
Gia đình Mertens dần ủng hộ anh bước vào sự nghiệp cầu thủ. Tuy nhiên, còn nhiều yếu tố khác ngăn cản anh làm nên những điều tuyệt vời cùng trái bóng tròn. Ở tuổi thiếu niên, Mertens gia nhập học viện bóng đá Anderlecht. Để nuôi hy vọng có mặt ở đội một, anh phải nỗ lực gấp nhiều lần so với những người bạn đồng trang lứa. Mertens chỉ cao 1m65, đó là một vấn đề lớn. Nhưng chàng trai người Leuven còn nhiều cảm nhận được nhiều điều hơn thế. Anh trả lời Bleacher Report:
“Không phải vì tôi quá lùn. Thực ra, tôi vẫn chưa sẵn sàng. Ngay cả khi 18 tuổi, tôi vẫn cảm thấy mình như mới 15 tuổi. Mọi người cũng bàn tán đủ chuyện, đại loại như tôi tức giận vì phải rời Anderlecht. Không, tôi không hề tức giận. Đơn giản vì tôi chưa đủ tốt vào thời điểm đó”.
Sang tuổi 16, Mertens rời đội trẻ Anderlecht để chuyển sang Gent. Tại đây, anh vẫn chưa có màn ra mắt giải VĐQG Bỉ, khi lần lượt được gửi đến Eendracht Aalst và AGOVV Apeldoorn theo dạng cho mượn. Dần dần, Mertens biết mình chỉ có cơ hội tỏa sáng nếu rời xa quê hương. Sau thời gian tu nghiệp ở AGOVV Apeldoorn, anh ký hợp đồng dài hạn với đội bóng này và chơi ở giải hạng hai Hà Lan.
Sự kiên nhẫn, cố gắng của Mertens được đền đáp. Anh tiến bộ nhiều hơn, lần lượt cập bến những đội bóng hàng đầu như Utrecht, PSV Eindhoven. Trong mùa giải cuối cùng tại Hà Lan, trung bình cứ sau 2 trận, Mertens lại ghi 1 bàn. Thành tích này giúp anh thường xuyên được triệu tập vào đội tuyển Bỉ và được Napoli chiêu mộ vào mùa hè năm 2013. Anh kể lại:
“Đó là điều mà tôi thực sự muốn khuyên mọi người. Ở tuổi 18, tôi chơi cùng những người đồng đội xuất sắc và tài năng hơn tôi. Vì vậy, tôi chấp nhận lùi lại một bước. Nhiều người sẵn sàng ngồi dự bị ở Anderlecht trong 3 năm, nhưng tôi thì không. Tôi khẳng định rằng mình có thể khoác áo đội bóng này và không xuống giải hạng hai Hà Lan. Song đôi khi lùi lại một bước, bạn sẽ được chơi bóng nhiều hơn và thể hiện tầm quan trọng với đội bóng khác. Điều đó có nghĩa là bạn đang tiến thêm một bước để mạnh mẽ hơn. Mọi người nên làm như vậy. Bạn có thể lùi một bước và chìm trong thất bại, nhưng ít ra bạn cũng đang tự thử thách bản thân. Còn đứng yên một chỗ thì quá dễ dàng rồi”.

Bước ngoặt của Mertens
Không phải lúc nào Mertens cũng cảm thấy thoải mái, đặc biệt là khi chuyển đến Napoli. Trong giai đoạn đầu dưới thời Maurizio Sarri, anh vẫn là cầu thủ chạy cánh trái và không được thi đấu thường xuyên. Với tầm ảnh hưởng lớn, Lorenzo Insigne dễ dàng có tên trong đội hình xuất phát. Do đó, Mertens chỉ có 6 lần ra sân ngay từ đầu ở mùa giải 2015/16.
Mertens có thể ra đi. Nhưng không, anh quyết tâm ở lại, chiến đấu để giành vị trí của mình. Nhờ tinh thần chuyên nghiệp và sự nỗ lực, anh gây ấn tượng mạnh với HLV Sarri. Sang giai đoạn đầu mùa giải 2016/17, Mertens và Insigne thay nhau trấn giữ vị trí tiền đạo trái. Rồi bước ngoặt không ai ngờ tới đã đến.
Đặt mua trọn bộ áo đấu của Napoli tại đây
Gonzalo Higuain chuyển sang Juventus theo bản hợp đồng có giá trị kỷ lục tại Serie A. Arkadiusz Milik được đưa về sân San Paolo (tên cũ của sân Diego Armando Maradona) để thay thế ở vị trí trung phong. Song cầu thủ người Ba Lan bị chấn thương nặng, phải nghỉ thi đấu dài hạn. Napoli chỉ còn một trung phong duy nhất là Manolo Gabbiadini. Tuy nhiên, màn trình diễn của chàng trai này không khiến HLV Sarri bị thuyết phục. Trong thế bí bách, cựu thuyền trưởng Empoli quyết định đánh canh bạc: kéo Mertens vào vị trí do Milik để lại. Phương án này được thử nghiệm ở trận gặp Besiktas tại vòng bảng Champions League. Napoli thua trận, nhưng Mertens có được một bàn thắng, tạo ra nhiều cơ hội nhờ tốc độ và khả năng chọn vị trí chính xác của mình.
Màn trình diễn không tệ của Mertens, người chưa bao giờ là trung phong trong sự nghiệp. Các chuyên gia xác định vai trò của anh là “số 9 ảo”, nhưng điều đó không chính xác hoàn toàn. Anh được giao nhiệm vụ có mặt trong vòng cấm để cướp bóng rồi chuyền cho các đồng đội ở 2 cánh. Song cầu thủ người Bỉ cũng sẵn sàng vượt qua hậu vệ cuối cùng, tìm kiếm khoảng trống và ghi bàn. Mertens hào hứng chia sẻ:
“Nếu các đội bóng áp dụng lối chơi này khi tôi còn nhỏ, tôi sẽ luôn là tiền đạo. Tôi như đánh hơi được bàn thắng, biết khi nào cần xoay người và sút. Mọi người cho rằng tôi là một ‘số 9 ảo’, bởi tôi không phải là trung phong cổ điển với thể hình lực lưỡng để không chiến, dứt điểm hoặc làm tường tốt. Nhưng bóng đá luôn thay đổi, cách chơi của các đội cũng vậy. Với hàng loạt bàn thắng ghi được, tôi phải là số 9 thực thụ. Song tôi cũng hiểu rằng mình chưa bao giờ chơi ở vị trí này. Michael Owen là một tiền đạo từ khi mới sinh ra, còn tôi thì ngược lại. Đó là lý do tại sao tôi bỏ lỡ cơ hội trước khung thành trong một vài tình huống”.
Về cuối mùa giải 2016/17, mọi người cũng phải công nhận Mertens là một trung phong kiểu mới. Tính đến ngày 6/4/2017, anh ghi 25 bàn thắng, nhiều hơn Gonzalo Higuain 1 bàn ở Serie A dù thi đấu ít trận hơn người đồng đội cũ. Khoảng 12 tháng trước, Higuain có lần thứ 36 sút tung mành lưới đối phương, trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn nhất tại Serie A trong một mùa giải. Khi chuyển sang Juventus, anh được kỳ vọng sẽ tiếp tục tỏa sáng rực rỡ. Xung quanh tiền đạo người Argentina là những chân kiến tạo đẳng cấp và sẵn sàng làm nền để anh tỏa sáng.

Mertens từng nói về mối quan hệ với Higuain: “Chúng tôi là bạn. Cậu ấy nhắn tin chúc mừng mỗi khi tôi thi đấu tốt. Song tôi hiểu rằng Higuain luôn muốn vượt qua thành tích của tôi. Giống như Owen, cậu ấy sinh ra để trở thành tiền đạo đẳng cấp. Khi thức dậy vào buổi sáng, những gì cậu ấy thấy đều là bàn thắng. Đối với Higuain, chiếc áo số 9 nói lên tất cả về lối chơi của cậu ấy. Còn với tôi, số 9 hay số 14 đều giống nhau”.
Mặc dù vậy, suy nghĩ của Mertens cũng thay đổi theo thời gian: “Trước đây, tôi cảm thấy một pha kiến tạo cũng giống như một bàn thắng. Nhưng bây giờ, với vị trí của một tiền đạo, người ta sẽ nói bạn chơi tệ nếu không ghi bàn. Ngược lại, chỉ cần một bàn thắng, người ta vẫn khen ngợi bạn dù thực tế là bạn chơi tệ. Đó là tất cả những gì mà mọi người thấy về một tiền đạo. Vì vậy, điều quan trọng là phải ghi bàn. Từ giờ trở đi, tôi sẽ liên tục làm điều ấy”.
Ở Napoli, Mertens có một mối tình
Tháng 1/2017, Mertens tham dự một buổi trả lời phỏng vấn với Il Mattino. Khi được hỏi về những mục tiêu của mình trong năm mới, anh nói rằng mình muốn tiếp tục ghi bàn, giành được một danh hiệu và thật hạnh phúc. Đến tháng 4/2017, Napoli bị loại khỏi Coppa Italia, Champions League và đang cạnh tranh với Juventus trong cuộc đua giành Scudetto. Dù cố gắng hết sức, họ vẫn trắng tay và phải nhìn “Lão phu nhân” bước lên bục vinh quang.
Mertens chắc chắn rất thất vọng. Nhưng khi ở cạnh anh, bạn sẽ cảm thấy nguồn năng lượng tích cực được lan tỏa. Anh vẫn yêu bóng đá, được ra sân chơi bóng mỗi cuối tuần, có nhiều khoảnh khắc hạnh phúc trong suốt mùa giải. Quan trọng hơn, Mertens yêu thành phố Napoli và cũng nhận về vô vàn tình cảm của người dân nơi đây. Với anh, Napoli không chỉ có bóng đá, mà còn là muôn màu của cuộc sống. Từng ngày trôi qua, anh có thêm những bài học quý giá.
Vào tháng 3 năm ấy, Mertens thi đấu ấn tượng, ghi 2 bàn giúp Napoli đánh bại AS Roma 2-1 trong trận Derby del Sole. Sau khi sút tung lưới Giallorossi, tiền đạo người Bỉ ăn mừng theo cách rất đặc biệt. Anh chạy đến cột cờ phạt góc, chống tay xuống, mô tả hình ảnh một con chó đang đi tiểu. Theo Mertens lý giải, anh muốn dành tặng bàn thắng ấy cho Finidi George. Tại World Cup 1994, cầu thủ người Nigeria từng làm điều này sau khi sút tung lưới Hy Lạp. Ngoài ra, anh muốn bày tỏ tình cảm với cô chó Juliet của mình. Anh và vợ Katrin Kerkhofs từng nhận nuôi cô chó này từ tổ chức giải cứu thú cưng đi lạc. Cả hai cũng hỗ trợ kinh phí xây dựng nơi trú ẩn cho nhiều con chó hoang trong thành phố.
“Bạn biết đấy, loài chó yêu bạn vì chính con người của bạn. Chúng không biết bạn có phải là cầu thủ bóng đá hay không. Đôi khi mọi người đối xử tốt vì bạn là một cầu thủ bóng đá hoặc vì bạn quá nổi tiếng, nhưng loài chó thì không biết điều đó. Có lẽ đó là lý do khiến tôi thực sự thích chúng. Ngoài ra, Juliet từng sống trên đường phố và có sự pha trộn từ tất cả mọi thứ”, Mertens chia sẻ.

Juliet cũng mang tính cách như người dân Napoli, ít nhất là trong mắt Mertens.
Người ta vẫn nói, ở thành phố miền nam Italia này, bạn sẽ khóc 2 lần: lúc đến và lúc đi. Tháng 4/2017, Mertens tham dự buổi trả lời phỏng vấn với Bleacher Report trong một khách sạn gần sân tập của Napoli. Một nhóm nhân viên tụ tập ở khách sạn này, chờ đợi mọi chuyện kết thúc để chụp ảnh cùng chàng cầu thủ mang áo số 14.
Một câu chuyện thú vị khác từng được Mertens kể lại: “Bạn không bao giờ nhìn thấy điều tương tự. Ở Argentina, người dân cũng phát điên khi xem Boca Juniors chạm trán River Plate. Còn tại đây, tất cả mọi người ăn, ngủ và sống vì bóng đá. Ở nơi tôi đang sống, có một bà cụ khoảng 85, gần 90 tuổi. Một lần, bà ấy nói khi thấy tôi bước ra ngõ: ‘Ồ, tôi thích cách bạn chơi bóng và màn ăn mừng đó’. Trong đầu tôi thầm nghĩ: ‘Chết tiệt, bà ấy cũng xem trận đấu vừa rồi’. Thật đáng ngạc nhiên, quá điên rồ. Đó là điều mà chắc chắn tôi sẽ bỏ lỡ sau khi rời khỏi đây”.
“Tôi thích sống như một người Neapolitan. Bạn phải tiếp nhận và thích nghi với văn hóa của nơi mình sống. Người dân ở đây khiến tôi dễ chịu và tôi cố gắng sống như họ. Người Napoli luôn ở ngoài phố, hiếm khi ngồi xem chương trình truyền hình trong nhà. Khi còn ở Hà Lan, tôi dành thời gian cho TV rất nhiều, xem Netflix mọi lúc. Tôi bắt đầu ăn tối vào lúc 6 giờ, đến 8 giờ thì ăn xong và chuẩn bị ngủ. Còn ở đây, chúng tôi kết thúc buổi tập vào khoảng 7 giờ tối, về đến nhà lúc 7h30. Đến 8h30, chúng tôi thường ra đường ăn tối. 11h30, bữa ăn kết thúc. Sau đó, tôi đi ngủ hoặc đọc một cuốn sách. Mọi thứ rất khác, tôi nghĩ mình thích cuộc sống này”, tiền đạo người Bỉ hào hứng chia sẻ.
Tình cảm và lối sống của người Napoli giúp bữa tối của Mertens ngon miệng hơn. Anh rất thích món phô mai Mozzarella, nhưng không dùng thường xuyên. Là cầu thủ chuyên nghiệp, anh phải theo dõi chế độ ăn uống suốt mùa giải. Ngoài ra, còn nhiều món ngon được tìm thấy ở đây. Mertens cũng thích cơm và bresaola (thịt bò sấy khô trong không khí), sự kết hợp mà Filippo Inzaghi từng nói rằng giúp anh sống sót trong những ngày khoác áo AC Milan.
Napoli mang đến cho Mertens cảm giác như một gia đình. Mọi chuyện đều có lý do. Anh thừa nhận điều tồi tệ nhất trong sự nghiệp của mình không phải là ánh mắt thù địch của người hâm mộ hay sự soi mói của các nhà báo, mà là nỗi buồn khi phải ở xa người thân và bạn bè. Ngoại trừ Katrin Kerkhofs, các thành viên khác trong gia đình Mertens hiện tại đều sống ở Bỉ. Nhưng với tình cảm của người dân Napoli, anh không cảm thấy cô đơn. Và anh cũng muốn lan tỏa niềm hạnh phúc mà mình nhận được đến những người xung quanh.

“Tôi không tin lắm vào tôn giáo. Nhưng tôi tin nếu bạn hạnh phúc và những người xung quanh cũng vậy, thế giới sẽ tươi đẹp hơn. Đó là cách sống của tôi. Tôi biết không phải ai cũng có thể hạnh phúc vào mọi thời điểm, điều đó không dễ dàng. Song nó phải bắt đầu từ chính bạn. Nếu mọi người đều sống như vậy, cả thế giới sẽ hạnh phúc”, Mertens giải thích.
Có những ngày “câu thần chú” của Mertens nói ra dễ hơn là chuyển sang tâm lý tích cực, như ngày anh nói lời chia tay Napoli. Tất nhiên, nỗi buồn sẽ nhanh chóng tan biến, bởi thành phố miền nam Italia này là nhà của anh. Và nhà là nơi để về.
(Lược dịch từ bài “Life Lessons with Dries Mertens: The Street Dog Striker with a Smile on His Face” trên trang Bleacher Report).