Nỗi đau sau màn ăn mừng của Rodrigo Taddei

Taddei

Trong gần một thập kỷ gắn bó với AS Roma, Rodrigo Taddei để lại nhiều ấn tượng với người hâm mộ. Thế nhưng, ít người biết rằng anh luôn bị ám ảnh bởi tai nạn của người em trai Leonardo.

Sau mỗi bàn thắng, các cầu thủ thường ăn mừng. Một số người thể hiện một cách điên cuồng, trong niềm cảm xúc vỡ òa. Số khác thường lặp đi lặp lại một hành động duy nhất. Đằng sau hành động ấy là một câu chuyện có ảnh hưởng rất lớn trong cuộc đời của họ. Rodrigo Taddei cũng vậy. Từ Siena đến AS Roma và Perugia, anh thường thò tay phải vào áo, đập lên trái tim của mình sau khi làm rung mành lưới đối phương.

Ăn mừng nhưng không phải ăn mừng. Đó là dòng mô tả chính xác nhất về hình ảnh của Taddei, bởi tất cả đến từ một nỗi đau vẫn chưa nguôi ngoai từ khi anh còn chơi bóng ở Siena. Tiền vệ người Brazil từng chân thành bày tỏ: “Tôi vô cùng biết ơn thành phố Siena. Mọi người luôn ở bên tôi trong thời khắc tồi tệ nhất của cuộc đời. Tình cảm này là vô giá, không thể đánh đổi bằng tiền bạc”.

Serie B
Rodrigo Taddei giúp Siena làm nên lịch sử. Ảnh: Getty Images.

Câu chuyện bắt đầu…

Mùa giải 2002/03, Siena trải qua khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong lịch sử CLB. Đội bóng vùng Toscana vô địch Serie B và có lần đầu tiên được hít thở bầu không khí ở giải đấu hấp dẫn nhất tại Italia. Ngoài “ngòi nổ” Simone Tiribocchi, Rodrigo Taddei và Pinga là hai nhân vật chính làm nên chiến tích này.

Những bữa tiệc ngọt ngào được tổ chức tại Toscana. Ngày 24/5/2003, Siena đánh bại Genoa 3-1 tại sân Luigi Ferraris, Taddei và Pinga cùng nhau ghi bàn. Khi toàn đội trở về Toscana, người hâm mộ đến sân Artemio Franchi để chào đón họ. Bữa tiệc mừng công diễn ra sau đó 7 ngày, khi Siena vùi dập Ascoli 4-0 trong trận đấu cuối cùng trên sân nhà. Khán đài không còn một chỗ trống. Sau trận đấu, hàng nghìn người hâm mộ diễu hành qua trung tâm thành phố, tập trung ở quảng trường Piazza del Campo. Họ cùng nhau hò hét, ngân vang bài ca chiến thắng như say trong cơn mê.

Một tuần sau, Taddei và các đồng đội cầm hòa Salernitana 1-1, chính thức vô địch Serie B. Sampdoria có cùng điểm số với họ, nhưng đứng sau do thua kém về tỷ số đối đầu trực tiếp. Tối ngày 7/6/2003, một lễ mừng công khác được chuẩn bị. Bữa tiệc ngoài trời dự kiến được tổ chức vào ngày hôm sau, với sự tham gia của 5.000 người hâm mộ.

Thế nhưng, bữa tiệc ấy không bao giờ diễn ra. Chiều Chủ nhật, ngày 8/6/2003, ban lãnh đạo Siena và đại diện chính quyền thành phố tuyên bố hủy bỏ nó sau khi nhận được tin từ một vụ tai nạn.

6h00 sáng hôm ấy, anh em nhà Taddei, Pinga và 2 người đồng hương của họ di chuyển trên một chiếc Renault Megane Scénique. Tất cả đến phi trường Malpensa để đáp chuyến bay thẳng đến Sao Paulo. Gần Piacenza, ở lối ra Fiorenzuola Autosole, chiếc xe bị nổ lốp, lật vài vòng trước khi dừng lại. Rodrigo Taddei và Pinga thoát ra khỏi chiếc xe trước khi nó bốc cháy. Sau đó, họ được giải cứu. Nhưng Leonardo Ferrante Taddei, em trai của Rodrigo, không được may mắn như vậy. Chàng trai 21 tuổi đang chơi ở đội Primavera của Siena bị văng ra khỏi xe từ trước và trút hơi thở cuối cùng.

Taddei
Đằng sau màn ăn mừng này là câu chuyện đau lòng.

Chủ tịch Siena, Paolo De Luca không thể che giấu nỗi buồn khi trả lời cánh báo chí: “Chúng tôi bị đánh thức bởi một tin sốc. Cậu ấy là em trai của một trong những cầu thủ làm nên chức vô địch cho Siena. Khi mạng sống của một người trẻ mất đi, nỗi đau của những người ở lại sẽ vô cùng lớn. Chúng tôi sẽ dành thời gian ở bên gia đình Taddei nhiều nhất có thể. Dù rất đau đớn, chúng tôi phải đoàn kết để vượt qua tất cả. Ngay bây giờ, CLB sẽ tổ chức gây quỹ ủng hộ một tổ chức ở Brazil nhằm giúp đỡ những người trẻ đang gặp khó khăn. Chúng tôi tin rằng đây là cách tốt nhất để vượt qua nỗi đau này”.

Rodrigo Taddei và Pinga phải nhập viện. Sức khỏe của cả hai vẫn ổn, nhưng nỗi ám ảnh chưa bao giờ biến mất. Sau khi hợp đồng cho mượn kết thúc, Pinga trở về Torino với một chiếc băng ở đầu để che đi vết thương. Taddei vẫn ở lại Siena, mạnh mẽ chiến đấu. Ngày 31/8/2003, trong ngày ra mắt Serie A, anh ngay lập tức ghi bàn. Số áo của anh cũng được thay đổi từ 51 sang 21, nhằm nhớ về số tuổi của người em trai trước khi qua đời. Sau trận đấu, Taddei không cầm được nước mắt. Tiền vệ người Brazil cho rằng đó là bàn thắng của định mệnh, món quà chia tay của Leonardo dành cho anh.

Cũng kể từ ngày hôm ấy, Taddei luôn đập tay lên ngực của mình mỗi khi ghi bàn. Anh tự nhắc nhở mình phải mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn. Taddei còn làm như vậy thêm 45 lần nữa, từ Siena đến AS Roma và Perugia. Đó là cách để nỗi đau trong lòng anh vơi bớt đi. Vâng, chỉ vơi bớt, chứ mãi mãi không thể lành.

(Lược dịch từ bài “Taddei e quella mano sul cuore: il dramma dell’incidente, la dedica al fratello morto” trên tờ Goal).

Bài viết này làm bạn cảm thấy thú vị? Nếu có, hãy mời mình một ly cà phê nhé.

Ghé thăm góc review của “Khoảnh khắc Serie A” tại đây

Đặt mua áo đấu mùa 2021/22 của AS Roma tại đây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Zidane