Điều gì sẽ xảy ra nếu Nicolò Zaniolo không bị Fiorentina từ chối? Không ai biết, bởi chuyện tương lai đâu thể đoán được. Tuy nhiên, hãy tưởng tượng đến viễn cảnh Zaniolo sát cánh cùng Dusan Vlahovic và Federico Chiesa trên hàng công của La Viola. Tuyệt vời lắm, phải không?
Cuộc sống của Zaniolo từng thay đổi hoàn toàn chỉ trong 19 ngày. Ngày 1/9/2018, chàng trai người Massa có lần đầu tiên được triệu tập vào tuyển Italia. Đến ngày 19/9/2018, anh được tận hưởng bầu không khí Champions League, khi AS Roma làm khách của Real Madrid tại sân Santiago Bernabeu. Tất cả như một giấc mơ với tiền vệ 19 tuổi. Trước đó, anh chỉ có 260 phút thi đấu chuyên nghiệp trong màu áo Virtus Entella.
Không ai có thể nghi ngờ về tài năng của Zaniolo vào thời điểm hiện tại. Nếu không bị chấn thương nặng ở cả hai đầu gối, chắc chắn anh sẽ còn mang đến cho người hâm mộ những khoảnh khắc đầy cuốn hút. Thế nhưng, cho đến trước tháng 9/2018, không nhiều người biết đến cầu thủ đang ở đội trẻ của Inter Milan. Phần đông tifosi có lẽ chỉ quan tâm đến 2 chi tiết. Thứ nhất, Nicolo là con trai của Igor, tiền đạo từng để lại nhiều dấu ấn ở các đội bóng trung bình khá tại Italia. Thứ hai, anh và Davide Santon được Inter Milan gửi đến thủ đô Italia để thuyết phục ban lãnh đạo AS Roma nhượng lại “chiến binh” Radja Nainggolan. Tất cả dường như chỉ có vậy.
Khi HLV Roberto Mancini triệu tập Zaniolo đến đại bản doanh Coverciano để chuẩn bị cho trận đấu với Ba Lan và Bồ Đào Nha tại UEFA Nations League, nhiều người bắt đầu tra cứu thông tin về chàng trai này. Họ biết thêm một chi tiết, đó là Zaniolo vừa cùng đội U19 Italia giành ngôi á quân ở giải U19 châu Âu. Sau đó, sự tò mò dành cho Zaniolo càng lớn hơn khi HLV Eusebio Di Francesco tung anh vào sân ở Champions League.
Các romanisti bắt đầu ngất ngây vì những màn trình diễn của Zaniolo vào thời điểm ấy. Họ kỳ vọng chàng trai tuổi teen này sẽ đưa AS Roma đến nhiều cột mốc vinh quang ở cả Italia lẫn châu Âu. Những bài báo viết về Zaniolo xuất hiện ngày càng nhiều, và càng làm những người yêu mến “bầy sói thủ đô” phấn khích. Nhiều cậu bé bắt đầu xem anh là thần tượng, chiếc áo in số 22 và tên của anh có thể được nhìn thấy ở mọi đường phố.
Người hâm mộ bóng đá Italia ở nhiều thành phố khác cũng bị Zaniolo gây ấn tượng mạnh. Tất nhiên, điều đó không chính xác tuyệt đối. Tại Firenze, người hâm mộ Fiorentina biết rõ về Zaniolo, và họ sẽ kể cho bạn nghe với ít nhiều sự tiếc nuối. Trong quá khứ, nơi đây từng được xem là ngôi nhà thứ hai của cầu thủ người Massa. Song vì một vài lý do, anh bị đẩy ra đường.

Vượt gian khó để trưởng thành
Năm 12 tuổi, Zaniolo gia nhập học viện bóng đá Fiorentina. Vào thời điểm ấy, nhiều đứa trẻ đồng trang lứa với anh đã thể hiện tài năng ở lò đào tạo này. Vậy nên, anh hiểu rằng mình phải nỗ lực và hy sinh nhiều hơn để bay cao hơn, ít nhất là có màn ra mắt đội một.
Zaniolo sống ở La Spezia. Mỗi tuần, từ thứ hai đến thứ sáu, anh bắt xe buýt đi từ thành phố của mình sang Firenze để rèn giũa kỹ năng chơi bóng, và sau đó trở về nhà. Tại trường trung học ở La Spezia, thầy hiệu trưởng cho phép Zaniolo được ra về sớm hơn 15 phút để đến đại bản doanh của Fiorentina đúng giờ. Việc tập luyện bóng đá chắc chắn rất khó khăn, nhưng cuộc sống của Zaniolo vẫn trôi qua êm đềm theo một lịch trình đã được cài đặt sẵn. Buổi sáng, anh dậy sớm để đến trường học. Buổi chiều, anh bắt xe buýt đến Firenze. Khoảng 10 giờ tối, anh có mặt tại nhà của mình và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Lịch trình ấy được Zaniolo áp dụng trong 2 năm.
Bước sang tuổi 14, Zaniolo chuyển đến trường nội trú ở Firenze, không còn phải di chuyển nhiều bằng xe buýt nữa. Thế nhưng, một vấn đề khác nảy sinh và anh chưa bao giờ nghĩ đến: nỗi nhớ nhà. Anh gặp khó khăn để thích nghi với cuộc sống mới, nhiều lần nảy sinh ý định trở về nhà để sống bên cạnh gia đình của mình và chấp nhận tiếp tục di chuyển hàng chục cây số mỗi ngày như trong quá khứ. Trong một buổi trả lời phỏng vấn với La Gazzetta dello Sport, Zaniolo kể lại:
“Trong khoảng 3 tháng đầu tiên, mọi thứ thật kinh khủng. Khi còn ở nhà, tôi từng nghĩ sẽ thật tuyệt vời nếu được đi chơi và tập luyện cùng bạn bè. Ở trường nội trú, điều đó đã trở thành hiện thực. Trong mỗi buổi tập, tôi đều cảm thấy rất vui. Tuy nhiên, đến khi đi ngủ, tôi lại cảm thấy cô đơn và nhớ bố mẹ của mình. Hầu như đêm nào tôi cũng khóc. Tôi nhấc điện thoại để gọi về nhà. Mọi người động viên tôi, nói rằng ‘Con đừng lo, sau này con sẽ quen và không muốn gọi về nhà nữa đâu’. Tôi chỉ biết trả lời là ‘Ok’, rồi cúp máy. Và tôi tiếp tục khóc. Mọi chuyện diễn ra như vậy. Cuối cùng, gia đình đã gọi cho tôi để tìm hiểu tình hình của tôi đang như thế nào”.
Dần dần, Zaniolo kết bạn với Luca Ranieri và Giuseppe Caso. Bộ đôi này cũng đến từ La Spezia, sở hữu những tố chất đặc biệt, được ban lãnh đạo Fiorentina đặt cược bằng cách đưa về lò đào tạo của mình. Giữa họ có sợi dây đồng cảm liên kết để vơi đi nỗi nhớ nhà. Những tháng ngày bên bờ sông Arno cứ thế trôi qua với Zaniolo. Dưới con mắt của các chuyên gia đánh giá anh có tài năng vượt trội so với nhiều cầu thủ khác. Zaniolo không có thể hình cao lớn và mạnh mẽ, nhưng sở hữu nhiều phẩm chất còn giá trị hơn.
Chàng trai người Massa cho thấy sự tiến bộ vượt bậc, sớm được đôn lên đội Primavera và tiến gần đến sân khấu chuyên nghiệp. Tuy nhiên, khi mọi thứ đang tươi đẹp, số phận lại trêu đùa anh.

Cú sốc ở tuổi 17
Vào một ngày u ám của năm 2016, Fiorentina bất ngờ thông báo với Zaniolo rằng anh không còn nằm trong kế hoạch của họ, và buộc phải tìm kiếm một đội bóng khác để tiếp tục tập luyện. Điều đó làm cho cả thế giới trong anh như sụp đổ, khiến anh mất niềm tin vào bóng đá. Ở độ tuổi vị thành niên, không nhiều người có thể vượt qua cú sốc đầu đời như vậy. Zaniolo từng kể lại trên website của AS Roma: “Tôi rất thất vọng, tất nhiên rồi. Sau 7 năm sống tại Firenze, tôi có rất nhiều bạn và cảm thấy nơi đây như là nhà của mình. Khi nhận tin ấy, tôi trở về nhà và tắm bằng nước lạnh. Tôi cũng khóc trong suốt một tuần”.
Bà Francesca Costa, mẹ của Zaniolo, cũng tiết lộ với tờ La Gazzetta dello Sport: “Khoảnh khắc khó khăn nhất là khi phía Fiorentina gọi cho chồng tôi để thông báo rằng Nicolo bị loại khỏi đội Primavera. Tôi đã bật khóc vì hiểu rõ con trai của mình đang cảm thấy tồi tệ như thế nào. Đúng vậy, tôi biết nó cũng khóc tức tưởi và ốm nặng. Cuối cùng, Igor đã phải ở bên động viên, vẽ ra những viễn cảnh tươi đẹp cho Nicolo, rồi đưa nó rời khỏi Firenze”.
Quyết định của Fiorentina không gây xôn xao dư luận vào thời điểm đó. Đây chỉ đơn giản là câu chuyện của một trong số nhiều chàng trai không thể thực hiện ước mơ của mình. Mọi thứ thay đổi vào năm 2018, khi Zaniolo trở thành một trong những cầu thủ trẻ tài năng nhất của bóng đá thế giới. Nhiều người bắt đầu tự hỏi rằng tại sao La Viola lại không thể nhìn thấy những tố chất của một nhà vô địch bên trong Zaniolo. Càng bất ngờ hơn khi người ra quyết định đẩy chàng trai tóc vàng ra đường lại là Pantaleo Corvino, chuyên gia trong việc tìm kiếm cầu thủ trẻ.
Đặt mua giày Adidas chính hãng tại đây
Ông Igor Zaniolo trả lời kênh Radio Bruno: “Nicolo rời Fiorentina khi đội bóng đang trong quá trình chuyển giao quyền lực giữa Daniele Pradè và Pantaleo Corvino. Nếu chuyện đó không xảy ra, họ chắc chắn sẽ giữ chân con trai tôi. Nicolo không còn nằm trong kế hoạch mới của đội bóng, vậy nên, nó bị ép phải ra đi”.
Tuy nhiên, Corvino lại đưa ra lời giải thích hoàn toàn khác. Ông cho biết với Radio Sportiva: “Khi tôi mới đến, Zaniolo đã đạt được thỏa thuận rời CLB vì những lý do về cả chuyên môn lẫn đời sống cá nhân. Nicolo không được chơi bóng và gia đình muốn tìm kiếm cho cậu ấy một đội bóng mới. Chính bố mẹ của Nicolo muốn cậu ấy rời khỏi đây”.
Có nhiều sự thật khác nhau đằng sau việc Zaniolo rời Fiorentina. Đối với nhiều người, anh là nạn nhân của công tác tuyển trạch, mài giũa ngọc thô yếu kém ở La Viola. Một số tin đồn khác cũng xuất hiện, cho rằng đội chủ sân Artemio Franchi muốn gửi anh đến đội bóng khác theo dạng cho mượn và tiếp tục theo dõi, nhưng gia đình anh không đồng ý. “Sự thật” có thể nằm ở đâu đó, và có lẽ sẽ trở thành bí ẩn mãi mãi. Song dù có thế nào, quá khứ vẫn không thể thay đổi. Những gì đã xảy ra để lại vết thương trong lòng chàng cầu thủ trẻ, không điều gì có thể xóa nhòa.

Zaniolo từng giải thích với Daily Mail: “Tôi không thích bị chối bỏ. Thực sự, tôi bị đánh giá thấp hơn khả năng của mình. Tuy nhiên, tôi không cảm thấy rằng bản thân cần phải có hành động để đáp trả. Đội bóng chuyên nghiệp đầu tiên của tôi là Virtus Entella, một chương khác được mở ra kể từ đó. Tôi có những kỷ niệm ngọt ngào ở Fiorentina và không bao giờ quên nơi đã giúp mình có được ngày hôm nay”.
Vào thời điểm phải chia tay La Viola, Zaniolo cảm thấy sự nghiệp của mình bị lùi lại một bước. Tuy nhiên, như chúng ta vẫn hay nói, khi một cánh cửa đóng lại thì cánh cửa khác sẽ mở ra. Sau này, câu chuyện của anh sẽ được kể theo hướng tích cực hơn, và ngày anh rời sân Artemio Franchi chỉ là do định mệnh sắp đặt.
Cuối cùng, sự tiếc nuối lại thuộc về Fiorentina. Đội bóng này từng sở hữu 3 viên ngọc mang đến sức mạnh đáng sợ trên hàng công gồm Zaniolo, Chiesa và Vlahovic. Họ đều còn rất trẻ, trưởng thành trong từng thời điểm khác nhau nhưng tìm thấy nhau trong màu áo tím. Hãy tưởng tượng một ngày đẹp trời, họ sát cánh bên nhau, khiến người hâm mộ ngất ngây trong từng bước chạy, từng bàn thắng. Điều đó sẽ xảy ra trong tương lai? Có thể, nhưng chắc chắn thứ cảm xúc của tuổi đôi mươi như ở Firenze sẽ không còn. Với họ, Fiorentina giờ chỉ còn là quá khứ mà thôi…
(Lược dịch từ bài “La Fiorentina e il rimpianto Zaniolo: gli anni in viola e l’esplosione lontano da Firenze” trên tờ Goal).
Bài viết này làm bạn cảm thấy thú vị? Nếu có, hãy mời mình một ly cà phê nhé.
Ghé thăm góc review của “Khoảnh khắc Serie A” tại đây