Sau khi chia tay Sampdoria, Gianluca Vialli bắt đầu chuyến phiêu lưu mới cùng Juventus. Nỗi ám ảnh thất bại ở đấu trường châu Âu của tiền đạo người Cremona được xua tan bằng chiếc cúp danh giá nhất trong sự nghiệp.
Sự có mặt của Vialli làm cho Juventus như giành được giải Oscar trên thị trường chuyển nhượng vào mùa hè năm 1992. Sampdoria nhận về 30 tỷ lire cộng với 4 cái tên trưởng thành từ đội trẻ của Juventus là Eugenio Corini, Mauro Bertarelli, Michele Serena và Nicola Zanini.
Cuộc phiêu lưu tại Torino có thể gọi là một chương rực rỡ thứ hai trong sự nghiệp của Vialli và được chia làm 2 giai đoạn. Trong 2 năm đầu tiên, ông gặp khó khăn dưới sự dẫn dắt của HLV Giovanni Trappatoni. Tiền đạo người Cremona không thể thích nghi với tập thể gồm nhiều ngôi sao, thường xuyên gặp chấn thương và khả năng tìm kiếm bàn thắng cũng bị mai một. Bước sang năm thứ ba, Vialli làm việc cùng HLV Marcello Lippi, cảm thấy như được tái sinh về cả sức khỏe lẫn tâm lý thi đấu.

Đỉnh cao Champions League vẫy gọi
Với Trappatoni, Vialli chỉ ghi 10 bàn sau 42 lần ra sân tại Serie A. Ở đấu trường UEFA Cup, thành tích của cựu tiền đạo Sampdoria ấn tượng hơn. Chỉ riêng mùa giải 1992/93, ông ghi 5 bàn thắng, trở thành nhân vật chính đưa Juventus đến chức vô địch. Song điều ấy không giúp Vialli được trọng dụng thường xuyên khi bước sang mùa giải 1993/94. Ông thường xuyên bị gạch tên khỏi danh sách đăng ký thi đấu mà không ai rõ lý do.
Số phận của Vialli tại sân Delle Alpi chỉ thay đổi khi Lippi nhận lời dẫn dắt Juventus. Vấn đề thể lực dần được cầu thủ 30 tuổi cải thiện. Như để đánh dấu màn hồi sinh, Vialli cũng thay đổi diện mạo, từ bỏ bộ ria mép và trên đầu không còn sợi tóc. Tất nhiên, điều quan trọng nhất với một tiền đạo vẫn là mang về thật nhiều bàn thắng. Vialli hiểu rất rõ nhiệm vụ của mình. Ông ghi 22 bàn tính trên mọi đấu trường ở mùa giải 1994/95, bao gồm 17 bàn ở Serie A, 3 bàn ở Coppa Italia và 2 bàn ở UEFA Cup.
Tầm ảnh hưởng của Vialli ngày càng lớn, thể hiện ở việc ông được HLV Lippi trao tấm băng thủ quân của Juventus. Trên hàng công, Vialli phối hợp cùng Alessandro Del Piero và Fabrizio Ravanelli tạo thành bộ ba đầy nguy hiểm. Tại Serie A, Juventus thể hiện sự thống trị và dễ dàng giành Scudetto. Đây là lần thứ hai Vialli được nâng cao chiếc cúp danh giá này trong sự nghiệp. Đến đầu tháng 6/1995, ông hoàn thành cú đúp danh hiệu quốc nội sau khi chinh phục thành công Coppa Italia.
Đặt mua áo đấu mùa 2022/23 của Juventus tại đây
Đó vẫn chưa phải là cột mốc đáng nhớ nhất của Vialli tại Juventus. Sang mùa giải 1995/96, tiền đạo người Cremona cùng các đồng đội đánh bại Ajax Amsterdam trong trận chung kết Champions League tại sân Olimpico, kết thúc 11 năm chờ đợi mỏi mòn của “Lão phu nhân”. Bản thân Vialli cũng quên đi nỗi ám ảnh về 2 thất bại trước Barcelona. Ông hào hứng kể lại:
“Ravanelli ghi bàn mở tỷ số, Jari Litmanen gỡ hòa. Một trận đấu tuyệt vời được định đoạt trên chấm phạt đền. Vladimir Jugovic định đoạt kết quả sau loạt sút thứ tư. Tôi được yêu cầu thực hiện quả penalty thứ năm hoặc thứ sáu, nhưng trận đấu không cần điều đó. Một sự nhẹ nhõm vô hạn. Còn nhớ tại World Cup 1990, tôi từng sút hỏng quả penalty trong trận gặp tuyển Mỹ. Đến tháng 9/1993, tôi bị chấn thương nặng sau khi sút penalty ở trận gặp Roma. Trong buổi tối tại Olimpico, tôi biết đây là cơ hội cuối cùng của mình để giành chức vô địch Champions League. Những cơn ác mộng cũng được xua tan”.
Giấc mơ đứng trên đỉnh châu Âu của Vialli được hoàn tất. Vào mùa hè năm 1996, ông quyết định nói lời chia tay sân cỏ Serie A để tìm thử thách mới ở nước ngoài. Điểm đến tiếp theo của ông là Chelsea, đội bóng tại Premier League. Sau 4 năm gắn bó với “Lão phu nhân”, Vialli ra sân 145 lần và ghi được 53 bàn thắng.

Vialli chinh phục nước Anh
Giữa thập niên 1990, Premier League bắt đầu phát triển, trở thành mảnh đất thu hút nhiều ngôi sao trên thế giới. Ý định chinh phục mảnh đất mới được Vialli nhen nhóm. Song còn một lý do khác khiến “Luca-goal” nhận lời gia nhập Chelsea. Ông nhớ lại: “Chính Juventus tỏ thái độ khiến tôi hiểu rằng họ không muốn gia hạn hợp đồng. Thành thật mà nói, lúc đầu tôi không hài lòng và không muốn rời xa đội bóng. Nhưng dần dần, tôi nhận ra rằng chia tay thành phố Torino cũng là giải pháp tốt. Tôi đạt được thỏa thuận miệng với Chelsea nhưng hai bên chưa ký bất kỳ giấy tờ nào. Việc chuyển nhượng chỉ kết thúc sau khi tôi có chiếc cúp Champions League trong tay”.
Vialli chơi bóng ở London trong 3 năm. Ông cùng Roberto Di Matteo và Gianfranco Zola thể hiện tầm ảnh hưởng của người Italia tại Chelsea, cùng đội bóng giành thêm những danh hiệu mới. Ngay trong mùa giải 1996/97, Vialli bổ sung chiếc cúp FA vào bộ sưu tập của mình sau chiến thắng 2-0 trước Middlesbrough ở trận chung kết. Danh hiệu ấy có ý nghĩa rất quan trọng, bởi người hâm mộ Chelsea phải chờ đợi suốt 1/4 thế kỷ. Sang mùa giải 1997/98, thành tích của đội chủ sân Stamford Bridge còn ấn tượng hơn. Họ đánh bại Stuttgart 1-0 và giành European Cup Winners’ Cup. Ngoài ra, họ còn vô địch League Cup sau khi vượt qua Middlesbrough 2-0 trong trận chung kết.
Mùa thu năm 1998, Vialli cùng Chelsea bất ngờ đánh bại Real Madrid trong trận chung kết UEFA Super Cup. Từ giữa tháng 2/1999, ông được ban lãnh đạo tin tưởng, giao thêm nhiệm vụ huấn luyện. Đến cuối mùa giải ấy, Vialli tuyên bố giã từ sự nghiệp cầu thủ ở tuổi 34.
Suốt 15 năm của cuộc đời cầu thủ, Vialli không chỉ sở hữu bộ sưu tập danh hiệu đồ sộ, mà còn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ cả ở trong lẫn ngoài biên giới Italia. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi tên tuổi của ông được đưa vào đại sảnh danh vọng của bóng đá Italia. Hiện nay, ông đang đảm nhiệm cương vị trưởng đoàn bóng đá Italia và vừa cùng đội quân Azzurri đăng quang ở đấu trường EURO sau 53 năm chờ đợi. Với tình yêu bóng đá chảy trong huyết quản, chắc chắn Vialli sẽ còn đạt được nhiều thành tựu hơn nữa.
Chuyện chưa kể về Vialli (phần 1): Sự tiếc nuối của Juventus Chuyện chưa kể về Vialli (phần 2): Bộ đôi hoàng kim của Sampdoria(Lược dịch từ bài “Gianluca Vialli, il calciatore: bomber e leggenda di Sampdoria, Juventus e Nazionale” trên tờ Goal).