Harvey Esajas ước mơ trở thành ngôi sao bóng đá, nhưng số phận từng bắt anh phải sớm giải nghệ và làm công việc rửa bát. May mắn thay, nhờ người bạn thân Clarence Seedorf, anh đã viết nên câu chuyện cổ tích của cuộc đời mình.
“Sự nghiệp của tôi ư? Đó là câu chuyện phi thường về người đàn ông có thể biến những điều không thể thành có thể”, Esajas xúc động chia sẻ trong một buổi trả lời phỏng vấn.
Trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp ở đẳng cấp cao luôn là ước mơ của nhiều cậu bé yêu bóng đá. Tuy nhiên, không phải ai cũng làm được điều đó. Ngược lại, nhiều cầu thủ trở thành ngôi sao ở đội trẻ của các CLB lớn, nhưng lại lạc lối, để rồi phải sớm kết thúc sự nghiệp và để dòng đời cuốn đi.
Esajas là một trường hợp như thế. Cầu thủ người Hà Lan gốc Suriname từng chơi ở đội trẻ của các CLB danh tiếng như Ajax Amsterdam và Anderlecht, từng được xem cái tên giàu tiềm năng ở vị trí trung vệ hoặc tiền vệ phòng ngự. Tuy nhiên, anh không thể thoát khỏi danh xưng “tài năng trẻ”. Năm 2001, Esajas bị đứt gân ở gót chân, buộc phải từ bỏ sự nghiệp quần đùi áo số ở tuổi 27 để kiếm sống qua ngày bằng công việc rửa bát và bồi bàn.
Song nhân duyên với quả bóng tròn của Esajas vẫn chưa dứt. Cơ hội làm lại cuộc đời đã đến khi anh gặp lại Seedorf. Nhờ người bạn thân thời thơ ấu, Esajas được AC Milan để mắt, ký hợp đồng và sống những ngày tháng đẹp nhất trong sự nghiệp cầu thủ.

Tài năng lạc lối
Esajas sinh ra ở Amsterdam vào ngày 13/6/1974, trong một gia đình gốc Suriname. Anh từng gia nhập lò đào tạo trẻ ở ASV Wartburgia và SC Buitenveldert. Những màn trình diễn ấn tượng giúp Esajas lọt vào tầm ngắm của các tuyển trạch viên đến từ Ajax Amsterdam. Sau khi gia nhập học viện của đội bóng lớn nhất Hà Lan, anh tiếp tục thể hiện tài năng của mình và trở thành bạn thân của Seedorf.
Với sự tiến bộ vượt bậc, Esajas có cơ hội lớn để bứt phá trong sự nghiệp. Tuy nhiên, đến năm 1991, anh buộc phải rời khỏi học viện Ajax Amsterdam do bị phát hiện thường xuyên qua lại với những thành phần không mấy tốt đẹp trong xã hội. Khi không còn được Ajax tin tưởng, anh buộc phải tìm kiếm mội đội trẻ khác để rèn giũa. Rất may, Anderlecht đã trao cho chàng trai 17 tuổi thêm một cơ hội.
Năm 1993, Esajas trở lại Hà Lan và gia nhập Feyenoord. Tại đây, anh được đôn thẳng lên đội một. Chàng trai trẻ bắt đầu mơ mộng về việc vươn tới đỉnh cao. Thế nhưng, ngay từ giai đoạn tiền mùa giải, tên của anh lại được nhắc đến theo hướng tiêu cực. Trong trận giao hữu với đội nghiệp dư Helderse, Esajas đã đấm vào mặt Ronald Schouten, khiến cầu thủ đối phương gãy quai hàm. Trớ trêu thay, ban lãnh đạo Feyenoord lại quyết định treo giò… Ulrich van Gobbel, vì cho rằng cầu thủ này mới là người tác động vật lý với Schouten. Về sau, nhiều người mới nhận ra Esajas là thủ phạm thực sự. Tuy vậy, hậu vệ gốc Suriname chẳng phải chịu bất kỳ hình thức kỷ luật nào.
Đặt mua tự truyện của Filippo Inzaghi tại đây
Ngày 24/10/1993, Esajas có màn ra mắt tại giải VĐQG Hà Lan, khi Feyenoord chạm trán Ajax Amsterdam. Chàng trai 19 tuổi khiến người hâm mộ trầm trồ với màn trình diễn ấn tượng. Chính anh đã ghi bàn rút ngắn tỷ số xuống còn 1-2, giúp Feyenoord giải tỏa áp lực và rời sân với 1 điểm. Đáng buồn thay, sự tỏa sáng của Esajas giống như ngôi sao băng lướt ngang qua bầu trời. Trong mùa giải đó, anh chỉ được ra sân vỏn vẹn 4 lần. Theo thời gian, con số ấy giảm dần: 3 lần ở mùa giải 1994/95 và 0 lần ở mùa giải 1995/96. Tương lai của Esajas đã được đem ra thảo luận.
Năm 1996, Esajas rời thành Rotterdam để chuyển đến Groningen. Tại đây, anh có 9 lần ra sân, nhưng không để lại dấu ấn đậm nét và hai bên quyết định nói lời chia tay chỉ sau 12 tháng. Điểm đến tiếp theo của cựu hậu vệ Anderlecht là Cambuur, đội bóng chơi ở giải hạng hai Hà Lan (Eerste Divisie). Song ngay cả ở một giải đấu ít tính cạnh tranh hơn, anh cũng không có chỗ. Esajas tiếp tục chơi bóng ở giải đấu này, nhưng phải dạt sang Dordrecht để tìm kiếm cơ hội. Sau 7 lần xuất hiện ở mùa giải 1998/99, Esajas hiểu rằng cánh cửa chơi bóng tại Hà Lan đã đóng lại, và anh quyết định rời xa quê hương để tìm kiếm vận may.
Esajas chấp nhận chuyển sang chơi bóng ở giải hạng ba Tây Ban Nha (Segunda Division B). Tuy nhiên, tình hình cũng không khá khẩm hơn là bao. Trong vòng chưa đầy 3 năm, anh lần lượt cập bến Mostoles, Real Madrid Casilla rồi Zamora, nhưng chỉ được ra sân vỏn vẹn 20 lần.

Chuỗi ngày u ám của Esajas
Những nốt thăng trong sự nghiệp mà Esajas từng mơ ước đã không bao giờ đến. Năm 2001, khi đang thuộc biên chế Zamora, anh bất ngờ bị đứt gân ở gót chân. Cuộc phẫu thuật diễn ra thành công, nhưng chàng trai người Hà Lan cần rất nhiều thời gian để hồi phục. Trong chuỗi ngày u ám ấy, Esajas dần tuyệt vọng và nói lời tạm biệt bóng đá ở tuổi 27.
Để có thu nhập, Esajas phải làm nhân viên rửa bát ở một nhà hàng. Sau đó, anh được giao nhiệm vụ phụ bếp và bồi bàn. Vào thời điểm ấy, bóng đá đối với Esajas đã là quá khứ. Sức khỏe của anh dần giảm sút, cân nặng ngày càng tăng và có thời điểm lên đến 100kg.
Khi bình tâm trở lại, Esajas không muốn từ bỏ giấc mơ từ khi còn là một cậu bé. Anh liền tìm cách liên hệ với người đồng đội cũ Seedorf. Biết tin Seedorf đang chơi bóng ở Inter Milan, Esajas liền ngỏ ý muốn được sang Italia thử việc. Anh nhận được cái gật đầu từ người bạn thân, nhưng mọi chuyện vẫn rất khó khăn. Cả hai không sở hữu ô tô để di chuyển, thậm chí không có cả bằng lái xe.
Tháng 12/2001, Esajas tìm kiếm cơ hội ở Fiorentina, đội vừa trải qua một mùa giải chơi không tốt. Tuy nhiên, anh không được ký hợp đồng. Đến tháng 2/2002, Esajas tiếp tục gõ cửa Torino. Lần này, Seedorf đích thân liên lạc với Tổng giám đốc Sandro Mazzola để giới thiệu về người bạn của mình. Esajas được thử việc ở Torino trong vòng một tháng. Mọi chuyện có vẻ diễn ra rất tốt đẹp. Nhưng một lần nữa, anh phải nhận cái lắc đầu.
Về sau, Mazzola có dịp hồi tưởng khi trả lời phỏng vấn với tờ Corriere della Sera: “Seedorf đã gọi cho tôi để kể về những vấn đề mà Esajas đang gặp phải. Esajas tự tìm đến Torino để có cơ hội thể hiện bản thân. Cậu ấy ở lại với chúng tôi trong một tháng, cho thấy nhiều kỹ năng ấn tượng. Mặc dù vậy, cậu ấy lại quá thừa cân”.
Trong khi đó, Esajas buồn bã ca thán với các phóng viên ở Orbassano: “Nếu Torino cho tôi thêm thời gian, tôi tin mình có thể thuyết phục họ ký hợp đồng. HLV Giancarlo Camolese nói với tôi rằng hãy bình tĩnh và làm mọi thứ từng bước một, vì tôi đã không chơi một trận đấu chính thức nào trong suốt một năm. Tôi biết rõ về Torino. Trong thời gian khoác áo Anderlecht, tôi từng là một khán giả ở trận chung kết UEFA Cup giữa đội bóng này và Ajax Amsterdam. Thần tượng của tôi là Patrick Vieira, nhưng lối chơi của tôi thì khác anh ấy. Tôi là mẫu cầu thủ hoạt động chăm chỉ và nỗ lực thu hồi bóng”.

Bước ngoặt đến từ AC Milan
Esajas đã cho thấy sự cố gắng. Ngoài ra, kỹ thuật cá nhân của anh cũng đủ làm các chuyên gia phải gật đầu. Tuy nhiên, cân nặng thực sự là vấn đề không dễ để cải thiện chỉ trong vòng 1 tháng. Dù thất bại ở Torino, Esajas vẫn còn những tia hy vọng đến từ người bạn thân Seedorf.
Mùa hè năm 2002, Seedorf chuyển đến AC Milan và dần thể hiện tầm ảnh hưởng trong đội hình Rossoneri. Khi đã hòa nhập với đội bóng mới, anh liền tìm cơ hội nói chuyện với Giám đốc điều hành Adriano Galliani để giúp đỡ Esajas. Trong một lần ăn tối cùng vị CEO của AC Milan, Seedorf thổ lộ: “Khi còn chơi ở Ajax Amsterdam, cậu ấy giỏi hơn tôi rất nhiều. Mong ông hãy giúp Esajas một tay, để cậu ấy lại trở thành cầu thủ bóng đá”.
Những câu nói của tiền vệ người Hà Lan đã khiến trái tim Galliani lay động. Đầu năm 2004, vị Giám đốc điều hành 60 tuổi đã bị thuyết phục và quyết định trao cho Esajas một cơ hội. Cựu cầu thủ Ajax Amsterdam được phép tập luyện tại Milanello và chơi bóng cùng đội Milan Primavera. Esajas cũng được Milan Lab chăm sóc, yêu cầu thực hiện chế độ ăn kiêng nghiêm ngặt để giảm cân. Để rũ bỏ quá khứ, anh cắt phăng bím tóc của mình và cạo trọc đầu. Sự quyết tâm của Esajas đã được đền đáp. Sau vài tháng tập luyện, anh được ban lãnh đạo AC Milan trao cho bản hợp đồng 1 năm. Trong danh sách số áo còn bỏ trống, anh chọn số 30, để gợi nhớ về bước ngoặt sự nghiệp ở tuổi tam tuần.
“Galliani triệu tập tôi đến phòng làm việc của ông ấy. Khi nhận được lời đề nghị, tôi gần như ngã khỏi ghế. Tôi có thể gật đầu đồng ý ngay cả khi được một đội bóng nhỏ ngỏ lời. Còn với AC Milan, tôi không thể tin được”, Esajas chia sẻ trước truyền thông.
“Vào một ngày nào đó, Esajas sẽ được ra sân trong một trận đấu chính thức của AC Milan. Dù chỉ là 1 phút thôi, cậu ấy cũng sẽ cảm thấy giấc mơ trở thành hiện thực”, Galliani hào hứng bày tỏ.
Trong 11 tháng, Esajas giảm được hơn 15kg. Chứng kiến sự nỗ lực của cậu học trò, HLV Carlo Ancelotti không thể không để mắt. Ngày 20/11/2004, Esajas được điền tên vào danh sách dự bị khi AC Milan gặp Palermo ở vòng 1/8 Coppa Italia (Rossoneri thắng 2-1 ngay tại sân Renzo Barbera). Đến trận lượt về tại San Siro vào ngày 12/1/2005, anh tiếp tục được góp mặt.
Mọi thứ diễn ra rất thuận lợi cho AC Milan. Đội chủ nhà vượt lên dẫn trước 2-0 nhờ các bàn thắng của Christian Brocchi và Jon Dahl Tomasson. Khi mọi chuyện đã an bài, HLV Ancelotti liền nghĩ đến Esajas. Ông gọi cậu học trò khởi động rồi tung vào sân thay Massimo Ambrosini ở phút 87. Khỏi phải nói, chắc bạn cũng biết chàng tân binh của Rossoneri hồi hộp và hạnh phúc như thế nào.

Esajas trở lại sân cỏ sau 4 năm vắng bóng. Anh hoạt động chăm chỉ ở vị trí tiền vệ trái, cố gắng kiến tạo cho Tomasson rồi kiên cường mang về cho AC Milan một quả phạt góc. Tính cả thời gian bù giờ, Esajas được thi đấu 5 phút trong màu áo sọc đỏ đen. Khi trở về phòng thay đồ, anh liền bật khóc, không thể kìm nén cảm xúc của mình. Câu chuyện cổ tích trong thể thao đã có cái kết tuyệt vời. Seedorf và Galliani cũng đã thắng khi đánh một canh bạc.
Trước truyền thông, Esajas tuyên bố: “Tôi sẽ không bao giờ quên sự tin tưởng của thầy Ancelotti, những lời động viên của các đồng đội và sự ủng hộ của ban huấn luyện. Hôm nay là một đêm đặc biệt. Tôi rất hạnh phúc vì sự nỗ lực của bản thân đã được đền đáp. Xin cảm ơn các đồng đội, ban huấn luyện, nhân viên y tế và người hâm mộ. Cảm xúc thật tuyệt vời khi HLV Ancelotti yêu cầu tôi phải vào sân. Thực sự, tôi không thể tin vào điều đó. Đối với tôi, AC Milan là tất cả. Không nhiều người biết về tôi. Tôi không phải là ngôi sao và chỉ có thể nói rằng bản thân sẽ thi đấu hết mình trong mọi hoàn cảnh”.
Anh kết lại bằng những lời truyền cảm hứng: “Tôi muốn cho mọi người thấy rằng tôi không đến đây một cách may mắn. Tôi xứng đáng được khoác áo AC Milan. Seedorf luôn động viên tôi, nói tôi đừng bỏ cuộc và hãy tin vào những gì mình đang làm. Cậu ấy đưa tôi đến đây, giúp đỡ tôi rất nhiều. Có thể nói, Seedorf đã trao cho tôi trái tim của cậu ấy. Tôi không thể nào quên được nó”.
Những ngày bình yên
Esajas đã quay trở lại với sự nghiệp cầu thủ. Tất nhiên, anh không muốn mọi chuyện nhanh chóng kết thúc và tiếp tục nỗ lực, với hy vọng được ra sân ở những dịp khác. Mặc dù vậy, cuộc đọ sức với Palermo là lần duy nhất anh được thi đấu trong màu áo AC Milan. Cầu thủ người Hà Lan không có màn ra mắt Serie A, dù anh từng được HLV Ancelotti điền tên vào danh sách đăng ký thi đấu ở trận gặp Brescia, Palermo và Udinese.
Để cảm ơn những đóng góp của Esajas, “thầy Carletto” mời cậu học trò đến Istanbul xem trận chung kết Champions League với Liverpool. Esajas ngồi trên khán đài, chứng kiến các đồng đội tạo nên hiệp một đầy thăng hoa, trước khi vỡ vụn trong hiệp hai và gục ngã ở loạt penalty cân não.
“Tôi đã ở trên khán đài tại Istanbul. Tôi nhớ từng khoảnh khắc của AC Milan tại Champions League năm ấy. Mọi thứ đều rất hoàn hảo, ngoại trừ trận chung kết. Tuy nhiên, đối với tôi, việc được có mặt ở đó đã là một đặc ân rất lớn”, Esajas bày tỏ trước truyền thông.
Cuộc phiêu lưu của Esajas tại AC Milan trên thực tế đã kết thúc. Vào mùa hè, cầu thủ người Hà Lan chuyển đến Legnano và thi đấu ở Serie C2. Tại đây, anh chỉ được ra sân đúng 1 trận. Đến tháng 1/2006, anh gia nhập Lecco và chỉ có thêm 2 lần vào sân thay người. Ở tuổi 32, đôi chân của Esajas đã mỏi. Anh biết mình cần phải dừng lại và quyết định giã từ sự nghiệp cầu thủ.

Sau khi giải nghệ, Esajas chuyển sang lĩnh vực kinh doanh nhà hàng. Ngoài ra, anh còn là một đầu bếp và HLV đội trẻ của các CLB nhỏ tại Hà Lan như Buitenveldert, ASV Arsenal. Thỉnh thoảng, anh có dịp trả lời phỏng vấn và hồi tưởng về ký ức tươi đẹp tại AC Milan. Esajas vẫn nhớ như in, dù mọi chuyện đã diễn ra từ cách đây gần 20 năm. Anh trân trọng từng phút giây tại Rossoneri, và thể hiện điều đó bằng cách đóng khung chiếc áo mà bản thân từng mặc trong 5 phút thi đấu với Palermo. Thậm chí, anh còn hào hứng chia sẻ với các học trò:
– Thầy đã từng chơi cho AC Milan à? Vậy thầy là ai thế?
– Thầy là Harvey Esajas. Nếu các em không tin, hãy tìm tên của thầy trên Google và xem có đúng là thầy từng khoác áo AC Milan hay không.
– Ồ. Đó là sự thật sao? Đúng là thầy đã chơi 5 phút cho AC Milan. Thầy còn chơi cho Real Madrid nữa, dù đó không phải là đội hình chính.
– Các em cũng mơ ước được chơi một trận cho AC Milan đúng không? Các em thấy đấy, thầy đã làm được. Thầy đã biến ước mơ của mình từ nhiều năm trước trở thành hiện thực. Nếu thầy làm được thì các trò cũng có thể làm được.
Song không phải ai cũng cảm thấy hào hứng với câu chuyện cổ tích của Esajas. Thỉnh thoảng, anh vẫn phải nhận những lời giễu nhại về quá khứ của mình. Mặc dù vậy, điều đó không làm anh bận tâm.
“Mọi người trên phố vẫn gọi tôi là người rửa bát và bồi bàn. Nhưng tôi không để tâm đến chuyện đó. Ở lò đào tạo Ajax Amsterdam, tôi là người giỏi nhất. Đáng tiếc là bố mẹ tôi không thể nhìn thấy điều đó. Tôi cũng không có ai chăm sóc, chỉ dẫn những điều hay lẽ phải. Tệ hại hơn, tôi đã đặt niềm tin nhầm chỗ. 14 người bạn thời thơ ấu đã không còn chơi với tôi nữa. Vậy nên, chẳng có vấn đề gì khi họ gọi tôi là người rửa bát. Tôi cũng đã làm rất nhiều việc trong cuộc đời mình. Không giống như họ, tôi chỉ nhìn về một hướng, cố gắng sống và tồn tại. Cuối cùng, tôi được chơi cho AC Milan. Không ai có thể phủ nhận sự nỗ lực của tôi”, Esajas chia sẻ với Voetbal International.
Nhiều người dè bỉu Esajas, nhưng thực tế là họ ghen tỵ với anh. Không phải ai cũng được chơi 5 phút trong màu áo AC Milan như anh đã từng làm được. Câu chuyện về Esajas đã truyền cảm hứng cho rất các cầu thủ trẻ và anh có lý do để cảm thấy tự hào.
(Lược dịch từ bài “Harvey Esajas, da lavapiatti all’esordio nel Milan grazie all’amico Seedorf” trên tờ Goal).
BÀI VIẾT KHÁC
TƯỜNG THUẬT: HLV Gennaro Gattuso họp báo ra mắt tuyển Italia
Cristian Chivu: “Tôi luôn sống với tinh thần Interismo!”
Ricardo Rodriguez: “Tôi bị Gattuso cho ăn tát vài lần”
Ngày 28/4/2004 – Lần cuối cùng Roberto Baggio khoác áo tuyển Italia
Luciano Spalletti: “Tôi phải chịu trách nhiệm, xin đừng thương hại tôi”
Marcos Evangelista Cafu: “Chiếc Pendolino vĩnh cửu” nơi hành lang phải
Roberto Baggio: “Tôi từng thấy xấu hổ khi cầm phong bì tiền lương”
Buổi họp báo đặc biệt với Donnarumma